HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 326

Bạc Nhất Tâm bưng lên, cái miệng nhỏ nhấp nhẹ, khen:”Hơi mát giữ lâu,
thơm ngát mùi lan, là trà Minh Tiền Long Tỉnh?”

“Đúng vậy, là Ôn Nhu mang đến, nghe nói là đã được sơ chế trên lò Thất
Tinh.”

Bạc Nhất Tâm cụp đôi mi xuống:”Hôm đó có chút chuyện tôi chưa nói
xong.” Toilet dù sao cũng không phải nơi thích hợp để nói chuyện. “Hôm
nay không hẹn trước mà tới, hy vọng không quấy rầy cô.”

“Không sao.”

“Ôn Noãn, đầu tiên, tôi sẽ không xin lỗi cô chuyện năm đó.”

Ôn Noãn cười:”Cô chưa từng có lỗi với tôi.”

Bạc Nhất Tâm nhẹ giọng nói:”Tôi không phủ nhận, quá khứ là tôi phản bội
cô.” Cô có thể hẹn hò với nam sinh nào cũng được, nhưng dù sao cũng
không nên là bạn trai của bạn cùng bàn.

Ôn Noãn đứng dậy:”Có muốn ăn chút gì đó lót dạ không?” Về chuyện
nhiều năm trước, kỳ thật kí ức đã có chủ trương, sớm đã lau chùi hết đi rồi,
nếu không ai nhắc tới, cõ lẽ vài năm nữa cô sẽ quên không còn chút gì, đối
với những việc khác cô đã trải qua trong đời, chuyện bạn bè trong khoảng
thời gian ngắn ngủi lúc còn bé là chuyện cỏn con không đáng nói.

Bạc Nhất Tâm nhìn cô đi ra đi vào, rất lâu không nói gì.

Chậm rãi uống trà, khi mở miệng lông mi cụp xuống hiện lên vẻ u sầu hơi
oán giận.

“Trước kia xem báo nhắc tới cô và Chu Lâm Lộ, miêu tả cô cao quý thanh
lịch, dịu dàng kín đáo, tôi cảm thấy rất buồn cười, đấy sao có thể là cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.