HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 435

Bình tĩnh nhìn chiếc xe vẫn không nhúc nhích trên màn hình, cùng với bóng
dáng vẫn đặt tay lên vô lăng không động đậy trong khoang lái, mỗi giây đều
dài như một năm.

Cảm xúc mãnh liệt của anh như đao chém vào sự chờ đợi từ từ bình tĩnh, từ
từ chôn dấu nỗi thất vọng và chua xót nửa đời không thể ngăn cản sinh sôi,
dữ dội thổi quét hết bầu trời giống như trái tim bị người gỡ xuống tung lên
không trung, cao hứng phấn chấn bay một chuyến, nhưng cuối cùng vẫn rơi
bụp xuống đất.

Ba mươi phút, cô ở ngoài cửa do dự, khó có thể quyết đoán, suốt ba mươi
phút.

Động đất Kobe, bão nam Thái Lan, thế giới bị hủy diệt chẳng qua cũng chỉ
ngắn ngủi trong năm ba giây.

Phá hủy lớp phòng vệ mười năm của anh, cô mất ba mươi phút.

Tình yêu tràn đầy kịch liệt của anh bị mỗi phút của cô lăng trì từng tấc, cho
đến khi cô hạ quyết tâm lái xe vào, khát vọng của anh đối với cô gần như đã
không còn sót lại chút gì, trực giác đóng cổng điện tử lại không cho cô
đường lui, đến lúc đó anh mới nhận ra trong lòng hai bàn tay mình đều là
mồ hôi, mà cảm giác chờ đợi kia đã biến mất trở thành niềm vui hoang
vắng, bị cảm xúc xót xa rộng lớn bao phủ hoàn toàn.

Anh không hiểu. Tại sao? Tại sao lần nào cũng là anh yêu cô nhiều hơn?!
Tại sao anh có thể không chút cố kỵ không hề lo lắng, mà cô lại cẩn thận
cân nhắc đến mức sau khi mất đi rồi mới có thể quyết định trả nợ hay
không?

Sự bước vào của cô, sự lựa chọn sau khi nội tâm mẫu thuẫn kịch liệt tâm
không cam lòng không muốn của cô, đối với anh là hồi báo hay là bố thí?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.