HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 451

đến mỗi một tế bào, mãnh liệt tới mức cô không thể ngừng lại.

Chạy băng băng xuống lầu, cô phóng xe đi nhanh như bay.

Khi chị Hoan từ trong phòng vội vàng chạy ra mở cửa, Chiếm Nam Huyền
đang đi từ lầu hai xuống, sau đó Ôn Noãn bước vào ánh mắt đầu tiên chính
là không tự chủ được nhìn phía sau chị Hoan.

Chiếm Nam Huyền dựa lưng vào vách tường đứng trên cầu thang.

Đóng cửa lại, chị Hoan lặng lẽ lui xuống, trong không gian chỉ còn lại hai
người xa xa nhìn nhau.

Anh không đi đến, cô cũng không đi qua.

Sofa tinh xảo quý giá, đèn đặt dưới đất tinh tế, bình hoa men xanh cao cổ
cắm một bó hoa khô lớn cùng với sàn đá cẩm thạch trắng nõn mênh mông
tạo thành một khung cảnh như mặt nước phá vỡ đại lộ từ chính giữa
Kloveniersburgwa, thời gian đã sớm ngăn bọn họ chia xa trở thành hai đầu
mút của trần thế.

Anh cúi đầu, lấy ra một điếu thuốc, trong tay dôi ra một cái bật lửa, “tách”
một tiếng ngọn lửa xanh sáng lên, ánh lửa chiếu rõ ngũ quan tinh tế như
điêu khắc của anh, điếu thuốc kẹp bên khóe môi bị đốt cháy, từ từ thở ra
một ngụm khói trong suốt, cất bật lửa vào túi quần, anh xoay người từng
bước đi lên lầu.

Cô nhìn bóng dáng đi lên từng bước của anh, cho tới khi anh bước lên bậc
thang cuối cùng khuất dần sau dãy hành lang, biến mất khỏi tầm mắt cô.

Tới giờ khắc này, cô mới chịu chân chính thừa nhận, mình đã khiến anh bị
tổn thương sâu đậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.