HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 466

Mặc xong anh ngồi xuống bên giường, nhìn dáng người cuộn tròn thành
một khối kia có vẻ vẫn đang say ngủ chưa tỉnh.

Đối với việc ăn mặc, thậm chí cả việc chất lượng từng loại vải, khi bắt đầu
đều là cô ức hiếp dạy dỗ anh, cô thích những bộ đồ hợp mode, mỗi lần đều
nhạy bén bắt kịp xu hướng thời trang, trang phục từ trong ra ngoài đều có
cách nhìn độc đáo và phong cách yêu thích.

Cách nhìn của anh dần dần chịu ảnh hưởng của cô, sau khi cô bỏ đi, dường
như muốn nắm lấy chút hoài niệm gì đó, bèn mặc theo phong cách của cô
năm ấy, cuối cùng trở thành một thói quen tự giác vô cùng bình thường
trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng không ngờ lại được lên bìa tạp chí,
người người sợ hãi than chưa từng có ai có thể như anh, mặc màu trắng
trong thuần khiết mà lại có phong thái cao sang tôn quý như thế.

Cúi đầu, đưa cằm tựa vào vai cô, anh khẽ liếm cái gáy gợi cảm trí mạng của
cô.

Cô không chịu được ngứa, mắt còn chưa mở hết miệng đã cong cong cười,
hơi thở tươi mát bao trùm khắp bốn phía chui vào hốc mũi, khiến người ta
cảm thấy vui vẻ thoải mái, vẻ mặt say mê hít sâu không muốn tỉnh của cô
khiến mắt anh khẽ lướt qua sắc màu ấm áp, nhưng khoảnh khắc khi nhìn
thấy ánh mắt lười nhác khẽ nhếch của cô, trên mặt anh chỉ còn lại nụ cười
quyến rũ câu hồn.

Chăm chú nhìn nhau, ai cũng không mở miệng, giống như đều đang luyến
tiếc sẽ đánh vỡ giờ phút hai trái tim cùng chung một nhịp đập.

Cuối cùng vẫn là cô không nhịn được, ngửa đầu nhìn đôi môi mỏng như
cánh hoa của anh:”Anh bị muộn rồi.”

Cô vẫn nhớ rõ, mỗi ngày đúng tám rưỡi anh nhất định sẽ có mặt trên tầng
66.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.