HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 493

Âu Dương Cúc Hàm cong mày răn dạy:”Câm miệng! Trẻ con không biết
trên dưới, không được trở ngại tôi và Ôn mĩ nữ tâm sự!” Vừa quay đầu lập
tức cợt nhả với Ôn Noãn,”Mỹ nữ em yên tâm! Cho dù em có hát còn khó
nghe hơn tiếng giết heo tôi cũng không để ý.”

Ôn Noãn bật cười.

Quản Dịch nói với Cao Phóng:”Hỏi xem Chiếm mĩ nam đến đâu rồi.”

Cao Phóng lấy điện thoại ra gọi cho Chiếm Nam Huyền:”Còn thiếu mỗi cậu
thôi đấy, khi nào thì đến?” Còn chưa nói xong di động đã bị Âu Dương Cúc
Hàm chộp lấy.

“Chiếm mĩ nam, nếu cậu không đến sẽ không nghe được đoạn hợp xướng
kinh điển của tôi và Ôn mĩ nữ đâu, rời khỏi anh là ngốc là đúng hay là sai,
là buông tha hay là yếu đuối….” Anh ta cố gắng kéo cao giọng lên, đột
nhiên đảo mắt:”Mỹ nữ, em không muốn hát cũng được, cho anh hôn trước
một cái!” Nói xong liên chu môi nghiêng người về hướng cô.

Ôn Noãn sợ tới mức thét chói tai, cả người bắn lên khỏi sofa, khiến Quản
Dịch cười to.

Nghe thấy tiếng kêu của cô Chiếm Nam Huyền giật mình, rõ ràng tức
giận:”Tại sao cô ấy ở đấy?”

Âu Dương Cúc Hàm cười trộm:”Tôi cũng không biết, cậu đến rồi hỏi Cao
Phóng nhé.” Nói xong trực tiếp ngắt điện thoại.

Mười lăm phút sau Chiếm Nam Huyền đẩy cửa vào.

Âu Dương Cúc Hàm vẫn chưa phát hiện ra anh, vắt tay ngang qua vai Ôn
Noãn, dùng giọng mệt mỏi nói với Ôn Noãn:”Mĩ nữ, em muốn hát bài gì?
Anh chọn giúp em! Bổn soái ca hôm nay vì em làm trâu làm ngựa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.