HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 494

Bị sỗ sàng ở trước mặt bao nhiêu người, Ôn Noãn không biết làm thế nào,
nhưng cũng vô cùng thoải mái, dùng ngón trỏ đẩy cánh tay Âu Dương Cúc
Hàm ra một đoạn, nửa đùa nửa thật nói:”Làm trâu làm ngựa tôi không dám
nhận, ngoan, chạy sang một bên làm đứa bé ngoan, dì sẽ vô cùng cảm
kích.”

Cao Phóng phun hết rượu vang trong miệng ra, Quản Dịch cười sằng
sặc:”Âu Dương ơi là Âu Dương! Lên núi nhiều quá cũng gặp cọp mẹ rồi.”

Ngay cả Chiếm Nam Huyền mặt mũi không vui cũng buồn cười, đá một cái
lên bắp chân Âu Dương Cúc Hàm:”Dì đã lên tiếng, đứa cháu ngoan cậu còn
không cút xa một chút?”

Âu Dương Cúc Hàm kêu thảm thiết không ngừng, ôm chân bay nhanh trốn
sang một góc, oan ức chu miệng:”Chiếm mĩ nam cậu thật độc ác, tôi chẳng
qua chỉ động tay thôi, thế mà cậu lại động chân với tôi.”

Chiếm Nam Huyền cười nhạt, rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Ôn Noãn, đáy
mắt cô thu vào vẻ mặt nhịn cười của Cao Phóng và Quản Dịch, có chút xấu
hổ.

Âu Dương Cúc Hàm chộp lấy điều khiển từ xa,”Chiếm mĩ nam, hát bài gì?
Tôi chọn giúp cậu.”

“Tôi không hát—–“ Khi dựa vào sofa ánh mắt dừng lại trên sườn mặt cô,
anh thay đổi chủ ý:”Chọn bài Still loving you.”

Ôn Noãn mất tự nhiên cầm chén rượu lên.

Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô trước mặt ba người ở đây, ôm cô vào
trong lòng, cả người cô hơi cứng đờ, lòng bàn tay nắm cái chén vì căng
thẳng mà ra mồ hôi, bài hát cũ Still loving you của Scorpions, giai điệu
“Vẫn mãi yêu em” vang lên trong căn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.