HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 504

kịp nghĩ lại nếu ông chú này có tiền như vậy sao không tìm người trên
đường, sau khi nghe đối phương hứa hẹn sẽ không đả thương người ông ta
liền đồng ý.

Nhưng, một triệu…. Cô gái xinh đẹp nhìn qua khí chất vô cùng quý nhã lại
khiến người ta có cảm giác đã gặp qua ở nơi nào này lại đồng ý cho bọn cậu
một triệu! Con số trên trời như vậy ám chỉ rằng—-rất có thể bọn họ đã bắt
người cả đời này không thể đắc tội nổi.

Cậu túm chặt lấy tay A Long:”Chúng ta đi, đi mau!”

“A Quyền, làm sao vậy? A Quyền?!” A Long lảo đảo theo sau cậu.

Ôn Noãn lo lắng muốn nhảy lên khỏi ghế:”Đừng đi! Tôi nói thật!” Quên
mất cổ chân đang bị trói, cô mới đứng lên đã ngã xuống mặt đất, khẽ kêu
đau, đồng hồ trên tường đã chỉ mười giờ mười lăm, giãy dụa muốn đứng
dậy nhưng vẫn là phí công, hốc mắt cô đỏ bừng:”Xin hai người, đừng đi…”
Mái tóc ngắn mỏng như hoa lê đái vũ mang theo khuôn mặt yếu đuổi lộ vẻ
bất lực, cực kì giống một đứa bé lạc đường, A Long quay đầu lại nhìn thấy
cô chợt thấy ngực đau xót, cậu giật tay A Quyền chạy lại nâng cô lên, nói
với ông chú:”Chúng tôi trả tiền lại cho ông, ông thả cô ấy đi.”

“Cám ơn cậu.” Ôn Noãn cắn môi dịu đi chút cảm xúc, nếu không nói sẽ
không kịp, cuối cùng bất chấp tối kị vạch trần thân phận toán cướp, cô vội
vàng nói:”Dương Văn Trung, tôi không biết tại sao ông lại bắt tôi, nhưng
xin hãy nghe tôi nói, cho dù ông muốn cái gì muốn làm thế nào, có một
người nhất định có thể làm được.”

Dương Văn Trung bị tố cáo thân phận tháo mặt nạ xuống, áp bức nhìn cô
chằm chằm:”Chu Lâm Lộ ở đâu?”

Ôn Noãn ngẩn người, sao ông ta lại muốn tìm Chu Lâm Lộ? Lâm Lộ đã
làm gì ông ta—–“Anh nuôi Dương Văn Trung lâu như vậy đơn giản chỉ vì
ngày hôm nay.”—-lời Chu Lâm Lộ từng nói thoáng hiện lên trong đầu cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.