HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 550

Thật lâu sau, không có hồi âm, cô lại nói:”Tôi có rất nhiều chuyện muốn
hỏi anh ấy.”

Lần này có đáp lại:”Chuyện gì?”

Cô cười khổ, tự nói:”Rất nhiều, muốn hỏi anh có lên giường với Bạc Nhất
Tâm không, muốn hỏi—–“

“Không có.”

Ôn Noãn ngẩn ra, nghiêng cái đầu lúc nãy vẫn còn úp sấp trên cánh tay ở
mặt bàn hỏi máy tính, phiền muộn không thôi:”Thì ra là cậu thật sự có thể
tán gẫu với con người.”

“Còn gì muốn hỏi nữa?”

“Vậy còn những người phụ nữ khác? Có hay không?”

“Không có.”

“Chỉ có một mình tôi?” Cô ngẩng đầu, cái cằm xinh đẹp chống xuống hai
cánh tay, hoàn toàn quên mất người trả lời cô là một tổ hợp chương trình
thông minh ảo, trong đôi mắt sưng đỏ vừa chờ mong lại vừa hồi hộp.

“Phải.” Câu trả lời khẳng định không chút do dự giống như một cốc
chocolate, sau khi nhìn thấy ngọt ngào đến mức nụ hoa trong lòng cô từ từ
hé nở, tuy nước mắt trên mặt còn chưa khô nhưng cũng không nhịn được
khẽ cười:”Tuy rằng lời của cậu không phải là sự thật, nhưng vẫn cảm ơn
cậu, Nhất Vũ.”

Tiểu mục đồng lẩm bẩm nhún nhún vai.

Chốc lát sau, trên màn hình lại đánh ra một hàng chữ.

“Còn chuyện gì nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.