HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 60

câu.”

Cô ngẩn ra:”Anh bẫy anh ấy?”

“Đó là đương nhiên, nếu không sao anh phải lao tâm khổ tứ theo Lãnh Như
Phong diễn trò?”

Anh cầm tay cô khẽ vuốt ve chiếc nhẫn một năm trước anh đeo cho cô,”Lâu
rồi không khiêu vũ với em.” Ý niệm cùng lúc, liền vươn tay tháo trâm cài
tóc sau đầu cô xuống.

Không ngờ anh ta lại có động tác này, Ôn Noãn khẽ “Ai” một tiếng, sợi tơ
đen mềm mại như nước chảy xuống, lại giống như tấm lụa đen tinh khiết
như ngọc sáng không tiếng động lướt nhẹ ở trên không trung, đưa tới ánh
mắt chăm chú xung quanh.

Chu Lâm Lộ nhìn bộ âu phục chỉnh tề trên người cô ngao ngán lắc đầu:”
Sớm biết thế này anh đã bảo người mang một bộ lễ phục đến.”

Trong đại sảnh không có tiếng nhạc khiêu vũ, chỉ có vài nhóm người tụm
năm tụm ba nói chuyện nhỏ, đột nhiên thấy anh ta phất tay về hướng nào
đó, sau đó điệu nhạc waltz vang lên thay thế cho khung cảnh thanh tĩnh, anh
khom người chìa tay về phía cô tạo thành một dáng mời.

Người bên cạnh lập tức tránh ra, mỉm cười cổ vũ hai người họ.

Anh mặc dù bị mất đi một vụ làm ăn, nhưng trước mặt mọi người lại biến
thư kí của Chiếm Nam Huyền trở thành của mình, cũng coi như hấp dẫn
ánh nhìn mọi người, trong cái vòng lẩn quẩn này ai thắng ai thua? Còn quá
sớm để luận bàn cao thấp.

Đây là tình cảnh Ôn Noãn thích sao? Không thấy như thế.

Đây là tình cảnh cô ghét sao? Cũng chưa chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.