HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 224

CHƯƠNG 13

Bất chấp những ấn tượng nặng nề của ngày hôm trước, Miron theo

thói quen vẫn ngủ ngon và thức dậy khá no mắt, với một tâm trạng khỏe
khoắn, không khí sạch, sặc mùi rừng núi vùng Karpat làm cho cậu ngây
ngất. Tắm xong, cạo râu, cậu ngó ra hành lang và lập tức bập vào tay bảo vệ
đang đi đi lại lại. Nghe thấy tiếng kẹt cửa, tay bảo vệ quay phắt lại phía
Miron nhưng không nói gì, chỉ nhìn dò hỏi.

- Ở đây chuyện ăn sáng ra sao nhỉ ? - Miron hỏi vui vẻ.
Người bảo vệ yên lặng tiến đến ống nói treo trên tường và nhấc lên.

Chỉ sau vài phút phòng Miron có tiếng gõ cửa và chính tay bảo vệ này đẩy
vào phòng Miron một bàn ăn, trên đó có ấm cà phê, một cái giở đan có
những chiếc bánh mì mới, bơ, mứt, phomat và giảm bông. Ngoài ra ở tầng
dưới của bàn ăn Miron nhìn thấy những đĩa nhỏ đậy những cái nắp lóng
lánh. Một trong số đĩa đó có trứng cá đen, trong cái khác có trứng cá đỏ còn
trong cái thứ ba là những miếng cá xông khói thái mỏng. Cậu không quen
với một bữa sáng như thế. Mẹ cậu thường cho một bữa sáng nóng, no nê.
Bà cho rằng nếu được thì vẫn nên cho cánh đàn ông ăn uống no đủ. Cần
làm như vậy vì không thể biết là vào buổi trưa họ sẽ ở đâu và ăn uống ra
sao. Những cái bánh mì hóa ra khá ngon, bơ thì tươi và mềm, sau khi làm
hai miếng butébrod với trứng cá và hai miếng nữa với mứt thì cuộc sống trở
nên quá ư là thỏa đáng đối với Miron. Về chuyện no bụng thì kiểu ăn sáng
này cũng chẳng kém gì bữa sáng theo kiểu của mẹ cậu ở nhà.

Miron lại mở cửa ra và đẩy bàn ăn ra ngoài, rồi nói to:
- Khi nào thì tôi bắt đầu dạy học đây ?
Người bảo vệ làm một cử chi mời mọc rồi đưa Miron tới tận phòng

Natasha, nằm ở tầng trên. Miron gõ cửa một cách lịch thiệp và nhận thấy
rằng người bảo vệ đứng canh ném ra một cái nhìn không tán thưởng. Tất
nhiên rồi, nếu đây là phường hội của cha cậu thì họ sẽ coi rằng đàn bà
không phải là giống người, mà chỉ là thứ đồ đạc, và gõ cửa xin phép là hoàn
toàn không nhất thiết. Thế nữa đấy, thực là đần độn.

- Chào buổi sáng - Miron nói vui vẻ, vừa đi vào phòng cô bé - Ngủ

ngon không ?

- Tuyệt trần, - Cô bé mỉm cười - Còn anh ?
- Tôi cũng thế. Sao, chúng ta bắt đầu chứ ?
- Vâng - Cô bé trả lời, rất sẵn lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.