HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 284

- Các vị muốn gì ở tôi nào ? Tôi đã nói với thẩm phán hết mọi chuyện

rồi. Thưa vâng. Ira cũng là con gái tôi, và tôi muốn ở gần nó. Có chuyện gì
vi phạm ở đây nào ? Các vị cho rằng tôi phải kể cho con bé là mẹ nó đẻ con
không phải với chồng mình và người cha thực sự của nó chính là tôi ? Tôi
không hiểu sao các vị lại không để tôi yên.

- Xin ngừng lời đi, Valery Vaxilevitch. Hãy mời tôi ngồi đi, hãy tỏ ra

mến khách đi. Lòng mến khách mà ngài đã không rảnh đến mức không
truyền nổi cho cô con gái cả. Tuy thế nếu bắt lỗi cô ta thì quả thực có tội, cô
ta sống cuộc sống như thế, làm sao có điều kiện thể hiện xã giao được. Còn
ông, cuộc sống của ông hết sức thuận lợi, vậy là ông đủ sức để tỏ ra mình là
người đàn ông lịch thiệp đấy.

Volokhov đứng dậy và trịnh trọng đặt quyển sách lên giá.
- Xin mời ngồi - lão nói giọng khô khan. - Nhưng trước khi chúng ta

bắt đầu nói chuyện thì các vị phải hứa với tôi...

- Ông ra điều kiện ư ? - Iury ngắt lời lão, mỉm cười mỉa mai - Valery

Vaxilevich, ông có nhầm lẫn đôi chút đấy !

- Tôi nhất định yêu cầu phải giữ kín câu chuyện này đối với Ira -

Volokhov kết thúc câu chuyện một cách bướng bỉnh - Trong trường hợp
ngược lại tôi sẽ không nói chuyện với các vị.

- Hào hùng quá - Nastya cười mỉa - Ông đánh giá tình hình sai rồi -

Valery Vaxilevich. Ông có thể mặc cả với chúng tôi lâu và rất chì nữa, vì
chúng tôi không phải là những người thi hành án, chắc là ông hiểu khái
niệm này. Chúng tôi đến để nói chuyện, còn ông thì từ chối bằng cách ra
điều kiện này nọ. Ngay sau đây chúng tôi sẽ đến chỗ cô gái lớn Ira của ông
và kể cho cô ta những gì mà ông đã kiên trì giấu cô ấy. Còn ngày mai thì
viên dự thẩm sẽ gọi ông. Ông này khác với chúng tôi, ông ta có quyền thi
hành án và vì thế sẽ lấy khẩu cung, đồng thời không hỏi gì về nguyện vọng
của ông và lại càng không để ý đến việc ông cố tình đặt ra các điều kiện
một cách nực cười. Nếu tiến trình này làm ông vừa ý thì chúng tôi xin rút,
khỏi làm mất thì giờ của ông cũng như của chính mình. Bây giờ thì xin ông
định liệu.

- Xin đừng nói gì với Ira, xin các vị - Volokhov nói, đã hạ giọng

xuống.

- Tất nhiên rồi, - Nastya đồng ý dễ dãi. Nếu như điều đó không làm

ảnh hưởng đến công việc thì chúng tôi sẽ không nói gì với cô ấy đâu. Vậy
là, thưa ông Valery Vaxilevich, xin được gạch đầu dòng những sự kiện
chính để ông dễ thấy vấn đề hơn. Nhiều năm trước đây bệnh nhân của ông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.