HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 287

ông vừa được nghe. Và đã kết luận rằng ông không tự tay thực hiện các vụ
việc nói trên.

- Đấy thấy chưa, - Volokhov thở ra nhẹ nhõm. - Thế thì các vị hành

tôi...

- Tôi sẽ giải thích. - Nastya giành quyền nói - Kể cả tự tay ông không

thực hiện các vụ sát nhân nói trên thì cũng không có nghĩa là ông không có
những trợ thủ.

- Bà bảo sao kia ? Trợ thủ nào mới được chứ ? - Volokhov khùng lên.

- Tôi không giết ai và không dính dáng gì đến những án mạng kia. Hoàn
toàn không. Xin thôi đừng suy diễn kiểu đó.

- Thôi được, ông yên tâm đi. Chúng ta sẽ thôi kể chuyện huyền thoại

và chuyển sang thực tế phũ phàng. Valery Vaxilevitch, những cảm nhận sầu
ai của ông về những người phụ nữ đã đem lòng yêu ông và sinh đẻ với ông
không thể thanh minh hoặc bào chữa gì được về những án mạng kia. Những
cuộc phiêu lưu ái tình của ông không đáng giá ngần ấy mạng sống ông hiểu
chưa !

- Trời đất hỡi, tôi cũng cố gắng giải trình chính điều đó. Tất nhiên là

không đáng giá. Chính thế mà các vị không có cơ sở gì để nghi ngờ tôi có
dính dáng đến những vụ giết người này. Tôi có gì phải giấu diếm ? Tôi là
người chưa lập gia đình và nếu như các cuộc phiêu lưu ái tình kia theo cách
gọi của các vị, có bị lộ ra thì cũng chẳng có hại gì cho tôi. Vậy là chúng ta
đâu cần phải chuyện trò gì.

- Cần đấy, rất cần là khác. Bởi vì phải có cái gì đó mà do nó người ta

đốn ngần ấy sinh mạng. Có thể là chính ông đã làm điều đó cùng với những
ai trợ giúp ông. Cũng có thể là ông quả thực không làm điều đó và không có
quan hệ gì tới những vụ án mạng kia. Nhưng việc những vụ án mạng kia có
liên quan đến ông thì là điều chắc chắn. Ông là người khỏe mạnh và chắc là
quen với tư duy phân tích, ông đã bảo vệ hai luận án cơ mà, vì thế ông
không thể không đồng ý với tôi. Vậy xin ông cho biết, cái điều bí hiểm mà
ngần ấy linh hồn kia bảo mật là cái gì ? Tại sao người ta giết ngần ấy mạng
? Nếu tôi biết tại sao họ phải chết, tôi sẽ biết ai giết họ. Còn việc ông có làm
việc ấy hay không, chỉ là phụ thôi. Câu trả lời cho chuyện đó tôi sẽ tìm ra.

- Tôi không hiểu các người. - Volokhov nói giọng kẻ cả. - Tôi không

có bí mật nào mà vì nó tôi cần giết đi ngần ấy người.

- Ông có thể là không cần - Nastya đồng ý. - Nhưng có ai đó cần. Ông

không thể phản bác điều hiển nhiên đó. Valery Vaxilevitch, chúng ta có hai
con đường mà ông có thể đi theo. Một là, ông cứ phủ định mọi thứ, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.