HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 288

chúng tôi bắt đầu nghi ngờ ông về việc ông tổ chức năm vụ giết người.
Chúng tôi có khẩu cung của nhân chứng nói rằng ông đã đến gặp Ekaterina
vào tháng Năm năm nay. Và trong căn hộ của bà ta có những dấu vết của
ông. Chúng tôi có khẩu cung của xơ Marfa về việc ông đã đến phế nhân
viện. Chúng tôi có những tin tức về việc ông cố tình chọn thời gian thăm
viện sao cho số nhân viên biết mặt ông là ít nhất. Và cô y tá biết ông rõ nhất
lại cũng là người phải chết. Tất cả các y bác sĩ còn lại biết về ông chỉ hoặc
nghe loáng thoáng, hoặc được chính cô Myrikova chỉ cho. Khẩu cung của
những đứa trẻ chỉ là lấy lệ, không ai coi là chính thức. Olia khiếm khuyết về
trí tuệ. Pavlik còn quá nhỏ. Còn Natasha, người phải biết ông rất rõ thì biến
mất rất êm thấm và đúng lúc. Ông thấy đấy, cơ sở để nghi ngờ ông và thậm
chí buộc tội ông là quá đủ. Con đường thứ hai: nếu ông không muốn chúng
tôi coi ông là kẻ sát nhân, xin kể cho chúng tôi tất cả những gì ông biết.
Không có con đường thứ ba đâu, ông hiểu cho.

- Rất tiếc là tôi không thể giúp gì các vị được. Tôi không hiểu các vị

muốn nói bí mật gì. Đó chính là kết quả của sự hoang tưởng của các vị mà
thôi.

Nastya định đáp lại thì chuông cửa bỗng réo lên.
- Bạn ở trọ của ông ư ? - Iury hỏi.
- Không có lẽ - Volokhov trả lời - Ông ta có chìa khóa kia mà. Đấy

hẳn là một người lạ.

Iury rời chỗ và khẽ khàng mở cửa ra hành lang. Nghe rõ tiếng chân

vội vàng của Ira và tiếng mở khóa cửa lạch cạch. Iury cẩn thận chuồn ra
hành lang, cố làm sao cho không bị nhìn thấy từ phía cửa ra vào. Nastya
yên lặng ngắm Volokhov, cố gắng sử dụng khoảng thời gian trống được tạo
ra một cách bất ngờ này để thay đổi chiến lược bởi vì kế hoạch mà cô vạch
ra khi còn ngồi trên xe với Iury chắc là không đem lại kết quả. Volokhov
không ngại bất cứ chuyện gì trong tất cả mọi quẻ mà cô giở ra với lão. Chắc
là lão thực sự không dính dáng gì đến các vụ sát nhân. Nhưng lão phải sợ
điều gì chứ ! Không lẽ lão không biết vì sao phải giết đi những năm sinh
mạng, cần phải chọn cho được chìa khóa mở mồm lão.

Cửa mở toang, Iury lao vào phòng và chẳng nói chẳng rằng, chìa cho

Nastya một tờ giấy. Đấy là một điện báo. Thiếp của cô chị gái Natasha chúc
mừng sinh nhật em trai mình, Pavlik Terekhin..

- Hãy nhìn đây, Valery Vaxilevitch, - cô chìa điện văn cho Volokhov. -

Đây là bút tích con gái ông ?

Lão hoảng sợ nhìn vào bức điện cứ như sợ phải chạm vào nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.