HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 156

Mua đi! Mua đi". Nhà Vua gọi thằng bé đến hỏi:
- Này cháu bé, có thật thuốc tẩy này tẩy gì cũng sạch không?
Thằng bé đáp:
- Cháu nói thật, có loại nhựa tẩy không sạch, cháu phải rao như thế mới bán
được chứ.
Nhà Vua lại hỏi:
- Mực tẩy có sạch không?
- Dạ, sạch ạ.
- Có loại mực nào tẩy không sạch không?
Thằng bé trả lời ráo hoảnh:
- Thế thì chỉ có mực của Tể tướng.
Nhà Vua giật mình! Có lẽ lời báo mộng của thần linh đêm qua là đúng.
Ngài bèn hỏi:
- Sao cháu biết?
- À thế này ông ạ. Một ông quan được Tể tướng cho mực quý. Ông quan đó
thử xem mực của Tể tướng quý tới mức nào bèn mua thuốc của cháu về tẩy.
Chữ viết bằng mực của Tể tướng cứ lì ra không phai. Chuyện này các ông
đồ biết cả. Chắc ông không phải là ông đồ.
Nhà Vua cười rồi mua một gói thuốc tẩy. Cẩn thận, Ngài còn hỏi nơi ở của
thằng bé.
Đem thuốc tẩy về, nhà Vua mang ngay bản tấu cũ của Tể tướng và của
Tổng đốc Hải Đông ra thử. Quả nhiên, đúng như lời thằng bé nói. Chữ
trong bản tấu của Tổng đốc Hải Đông nhạt dần rồi màu mực bay đi gần hết.
Còn màu mực trong bản tấu của Tể tướng cứ trơ ra, chữ cứ đen láy. Nhà
Vua thử đi thử lại nhiều lần, kết quả vẫn y như thử lần đầu. Lúc ấy, nhà Vua
mới lấy tờ thư của Tổng đốc Hải Đông ra. Trừ bốn chữ chết người, nhà Vua
quệt thuốc tẩy vào một nét chữ của một vài chữ không quan trọng. Lập tức
những nét chữ bị tẩy màu mực nhạt dần. Nhà Vua hồi hộp trước bốn chữ
làm hai nhà rơi đầu. Nửa nét ngang trong chữ "tử" trở thành vật hy sinh.
Nhưng màu mực cứ trơ ra. Nhà Vua bèn quệt thuốc tẩy vào cả chữ "tử".
Màu chữ vẫn y nguyên. Cả bốn chữ "phế phụ lập tử" không phai màu vì
thuốc tẩy. Nhà Vua chợt nhớ ra. Tể tướng đã khoe với Ngài, Bách Khoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.