HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 168

may, Ngài bị ốm. Đang nằm trên giường bệnh, Ngài mà ra tay thì rất nguy
hiểm. Nhưng chưa ra tay, cờ phải đi nước nào đây? Nếu Ngài chẳng may…
Người kế vị Ngài sẽ đối phó với Tể tướng thế nào? Nhà Vua cân nhắc kỹ
càng rồi truyền Hoàng tử trưởng. Nhận được truyền chỉ, Hoàng tử trưởng
vội vã vào hầu. Đuổi hết ngự y và Thái giám ra ngoài, Ngài hỏi con:
- Hoàng nhi là trưởng, tuổi đã đủ khôn. Nay mai gánh vác giang sơn,
Hoàng nhi có lo lắng gì không?
Hoàng tử trưởng cung kính:
- Đội ơn Vua cha thương. Nếu Vua cha cho phép, con xin được nói ý nghĩ
vụng dại của con.
Nhà Vua ôn tồn:
- Hoàng nhi là cốt nhục của ta, có gì cứ nói hết không phải e dè.
Hoàng tử cả thấy yên lòng bèn bộc bạch:
- Nếu được Vua cha truyền ngôi thì thật là ân trạch lớn đối với con. Nhưng
con e không gánh vác nổi.
- Ngươi nói rõ ra xem nào.
- Thưa Vua cha, về mặt từ phú con có ít nhiều năng khiếu nhưng về trị quốc
con rất kém cỏi e rằng sẽ không làm sáng Vương nghiệp của Vua cha.
Nhà Vua rất kín kẽ nên Người hỏi:
- Vâỵ ai thay Hoàng nhi giữ sông núi cho ta?
- Thưa Vua cha, Hoàng đệ của con ạ.
- Thôi được, ta sẽ suy nghĩ.
Nhà Vua nhìn chằm chằm vào con giây lát rồi nói:
- Ngươi lè lưỡi cho ta xem nào.
Hoàng tử trưởng không tin vào tai mình bèn hỏi:
- Thưa Vua cha, Người vừa nói gì ạ?
- Ngươi lè lưỡi cho ta xem.
Hoàng tử trưởng không hiểu ý Vua cha thế nào song vẫn lè lưỡi ra. Nhà
Vua nhìn con nói:
- Ta gửi Hoàng nhi cái lưỡi ấy. Nếu người thứ ba biết những điều ta vừa nói
với Hoàng nhi thì ta sẽ lấy cái lưỡi ta gửi. Hoàng nhi nghe rõ chưa?
- Tâu Vua cha, con hiểu rồi ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.