HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 48

xin nước uống. Vừa vào đến sân, bọn trẻ nghe thấy tiếng khóc, tiếng chửi,
rồi tiếng quát: "Có thế không ăn thì thôi." Mấy đứa trẻ đứng cả ở ngoài sân,
chỉ có công tử bước vào nhà thấy một bà già mù gày như một bộ xương
nằm trên chiếc giường tre. Đầu giường của bà cụ có một cái bàn nhỏ cũng
bằng tre rất cáu bẩn. Trên bàn có một bát cháo loãng. Hai đứa con trai ngồi
trên mê chiếu rách quanh chiếc mẫm gỗ cóc gặm nham nhở. Trên mâm có
hai bát cháo, một bát to, một bát nhỏ. Cạnh đứa con trai lớn có một cái nồi
đất nằm lăn lóc trên đất, bởi đã hết cháo. Đứa con trai lớn chừng mười hai,
mười ba tuổi, đứa nhỏ chừng chín, mười tuổi. Hai đứa gườm gườm nhìn
nhau.
Thấy người lạ vào, hai thằng nhỏ giương mắt nhìn không một chút thiện
cảm. Bà già hỏng mắt còn tai bèn hỏi:
- Ai có việc gì mà lại bước vào cái nhà nghèo hèn khốn khổ này thế?
Công tử từ tốn đáp:
- Cháu đi qua đường thấy có tiếng khóc, tiếng quát nên tò mò ghé vào xem
có chuyện gì ạ.
Bà già than thở:
- Hai hôm nay, mẹ nó chỉ kiếm được một lẻ gạo nấu nồi cháo loãng. Hai
đứa háu đói đều tranh phần hơn nên chửi nhau.
Tò mò, công tử lại hỏi:
- Thế bố mẹ hai cậu đi đâu hở bà?
Bà già mếu máo:
- Khổ! Bố nó còn đã phúc. Năm kia, bố nó đi làm thuê cho một nhà tốt
bụng. Nó chịu khó lại hiền lành, lúc vui chủ nhà cho mấy chén rượu nên nó
lơ mơ say. Trên đường về, nó trượt chân ngã dúi vào kiệu của một công tử
con quan. Công tử ấy cho rằng nó cố ý gây sự làm nhục nhau nên cho gia
nhân đánh cho chín chết một sống. Về nhà, bố nó ngả bệnh, đói cơm,
không thuốc nên đã chết.
Bà già lấy vạt áo rách tươm lau nước mắt rồi nói tiếp:
- Mẹ nó đi làm thuê gặp việc gì làm việc nấy, ngày về sớm, ngày về muộn,
có việc thì con có cơm có cháo, không việc thì nhịn. Bố chết, mẹ đi cả
ngày, tôi ốm yếu mù loà không bảo ban được nên chúng hỗn láo. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.