HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 81

đàn ông ấy là chồng của người đàn bà ở Châu Hải vì oan ức nên đã cùng
hai con tự thiêu. Người ta nói ông đã bị Đỗ Hối bắt giam. Sau khi ra tù, vợ
và hai con đã chết thảm thê nên ông đã phát điên. Bủn rủn cả chân tay, bà
vội quay về nhà và tự hỏi: "Mình là vợ của một kẻ xấu xa, tàn bạo đến thế
ư?" Ngẫm nghĩ những lời nói của người đàn ông tội nghiệp, bà thấy ông ấy
không điên. Ông ấy không hề câu nọ xọ câu kia. Vậy ông ấy chỉ giả điên để
nói điều muốn nói.
Đêm hôm ấy, bà cứ trằn trọc. Gần sáng vừa chợp mắt, bà thấy một người
mặc quan phục Tổng đốc bước vào nhà. bà ngoảnh mặt đi và hỏi:
- Ông có nghe thấy thiên hạ bêu riếu ông không?
Tiếng đáp lại:
- Thưa phu nhân, phu nhân nói thế nào ấy? Dân chúng Đông Hải không ai
bêu riếu tôi mà chỉ thương tôi.
- Người ta rêu rao: "Tổng đốc Đỗ Hối, uống máu không tanh, kết thân bất
hảo, đục khoét lương dân", ông không nghe thấy à?
- Thưa phu nhân, tôi không phải là Đỗ Hối.
Lý Thị Nương quay lại nhìn kỹ thì người đứng trước mình không phải là
Đỗ Hối thật. Bà vội vàng cáo lỗi và hỏi:
- Ngài bỏ qua cho sự nhầm lẫn của tôi. Chẳng hay ngài là ai, vào nhà tôi có
việc gì ?
- Ta là người đã bị Tể tướng sát hại cùng với quan Ngự sử. Ta đến đây là vì
phu nhân.
- Vậy ngài là Tổng đốc Hoàng Kiến Nghiệp?
- Đúng vậy. Mảnh đất này trước đây ta đã từng ở nhưng nhà cửa không
nguy nga như bây giờ.
Lý Thị Nương sợ quá vội quỳ xuống vái lạy. Tổng đốc Hoàng Kiến Nghiệp
từ tốn:
- Ta không quen bắt dân chúng và người giúp việc vái lạy. Phu nhân đứng
lên cho.
Lý Thị Nương run run đứng lên hỏi:
- Ngài nói ngài đến đây vì tôi nghĩa là thế nào?
- Phu nhân con nhà tử tế chẳng may phải làm vợ tên quan bất lương. Được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.