HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 82

Tể tướng lộng quyền che chở, Đỗ Hối đạp lên phép nước làm bậy, chẳng
bao lâu nữa hoạ sẽ tới. Thương phu nhân, ta báo cho phu nhân biết.
Dứt lời, Tổng đốc Hoàng Kiến Nghiệp bước nhanh ra khỏi cửa. Lý Thị
Nương bước theo để hỏi một vài điều nữa nhưng không kịp. Bỗng thằng út
nằm bên đạp vào sườn bà khiến bà thức giấc. Bà nhìn ra cửa, cửa vẫn đóng
kín. Đêm lặng như tờ. Tiếng cú kêu nghe rợn cả người. Lý Thị Nương biết
mình vừa gặp một giấc mơ lạ. Bà bèn bước tới bàn thờ thắp hương khấn
rằng: "Tôi là vợ Đỗ Hối nên ở nhờ đất của ngài. Nếu tôi có gì thất lễ xin
ngài bỏ qua. Cảm ơn ngài đã báo cho tôi một tin không lành mà người trần
không thể biết".
Đêm hôm ấy Đỗ Hối đang ở kinh thành. Nhà Tể tướng có việc hỷ, Tổng
đốc Hải Đông không thể không có mặt. Trước khi Đố Hối ra về, Tể tướng
hỏi:
- Việc cống Bình An thế nào?
Đỗ Hối đáp:
- Bẩm Tể tướng, đã khởi công được hơn hai tháng. Mọi việc êm ả. Điều mà
Tể tướng chỉ bảo, con đã chu tất với lệnh bà.
- Cứ thế mà làm. Đứa nào eo xèo tìm cách bịp mồm nó lại.
Đỗ Hối vái tạ rồi ra về. Vừa tới tư dinh, Lý Thị Nương đã nói ngay với Đỗ
Hối:
- Phụ thân của thiếp ốm nặng, thiếp phải về nhà. Lần này thiếp đi chừng
một tháng. Tướng công bảo Thị Xiêm đến đây lo cho Tướng công. Nhà ở
đằng kia giao cho kẻ ăn người ở trông coi.
Đỗ Hội vui lắm nói:
- Đa tạ phu nhân rộng lượng.
Ông ta đứng lặng đi một lúc rồi nói:
- Nhạc phụ lâm bệnh chắc là cần tiền. Phu nhân mang về bên đó một ít.
Lý Thị Nương đáp:
- Thiếp không tự tiện làm việc đó. Nếu tướng công có lòng, tướng công tự
sắp đặt.
Hiểu ý, Đỗ Hối gói mười lạng vàng đưa cho vợ. Ngày hôm sau, Lý Thị
Nương dẫn con trai út ra đi. Một tháng, hai tháng rồi ba tháng, Lý Thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.