HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1005

-Chẳng phải cô nói là ta không có gì sao. Cả Henki lẫn, phải, lẫn Prang. Thế
thì tại sao ta lại sợ mất?

-Chị sai rồi, Jacaranda. Chị có một thứ. Nhưng nếu giết tôi, chị sẽ mất luôn
nó.

-Thứ gì mà ta không biết vậy ?

-Sự thương hại của Prang.

Vương phi dừng cười, từ từ tập trung sự chú ý của đôi mắt màu rêu vào Iris.

-Cô có biết là cô tàn nhẫn như thế nào khi nói ra điều đó không quận chúa ?

-Có, tôi biết. – Iris đáp, nàng không có chút thương xót nào dành cho người
phụ nữ trước mặt mình –

Nhưng chị thì có vẻ không hề hay biết về sự tàn nhẫn của bản thân mình khi
cho giết nhiều người như thế.

Trong một giây, họ như hai đấu thủ nhìn chằm chằm vào nhau trên đấu
trường. Ánh mắt cố tỏ vẻ lạnh giá hoặc đùa cợt nhưng lại tràn đầy sát khí,
hủy diệt lẫn nhau. Cuối cùng, Jacaranda quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh
mắt tĩnh lặng lạnh lùng của Iris.

-Thấy cô mạnh mẽ như thế là ta yên tâm rồi. – Nàng đứng dậy, từ từ rút ra
một đoản kiếm rất sắc – Ta cứ sợ

cô vẫn còn là một cô bé đấy, Iris ạ.

Sự chuyển biến thái độ đột ngột của Jacaranda làm Iris thoáng bối rối. Nàng
không hiểu sao vương phi lại thay đổi nhanh như vậy, giống như nàng vừa
thắng một trận đấu mà đối thủ tự nguyện bỏ cuộc ngay vào

giây phút quyết định cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.