HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1049

Bầu trời u tối, tĩnh lặng chỉ còn các vì sao. Hơi lạnh giá lầm lũi chen qua
những đoá ngọc lan trắng muốt như tuyết. Chưa bao giờ Yusan cảm thấy
khách quán lại lạnh lẽo như thế này.

Syringa đã đi rồi, và nàng nói “Đêm nay tôi có thể chết.”. Vậy là cuối cùng,
Gensan đã phái Abalone đi làm cái công việc ám sát nhơ nhớp ấy.

Yusan nhìn nền trời như nhìn những trang sách đang bình thản soi bóng
hình lịch sử cuồn cuộn chảy qua.

Chòm sao Peregrine vẫn không ngừng mờ đi, nhưng so với nó, Serest chỉ
còn chút hơi tàn leo lét. Yusan muốn cầu nguyện. Clotho, liệu ngài có thể
nghe thấy lời cầu nguyện này không ? Có điều, chính chàng cũng không
biết phải cầu nguyện thế nào. Luôn luôn sẽ có thương đau. Thương đau của
quá khứ thành oán hận

hiện tại. Và chàng chẳng thể làm gì, cho dù chỉ là một lời cầu nguyện, để
cho số phận thay đổi. Tất cả đều là vô nghĩa. Định mệnh không thể chuyển
dời.

Hương thơm thanh khiết của ngọc lan chợt loang đi, sộc vào một mùi máu
tanh tưởi, oi nồng.

Syringa vừa bước vào cửa, máu nhỏ giọt dưới chân nàng, những vệt nâu
sẫm vằn vện như lửa đóng băng.

Bộ cung cũng ướt máu và không còn một mũi tên nào. Mắt nàng tuyền một
màu đau khổ.

-Thế nào rồi... – Yusan hỏi, mắt chùng xuống, tránh nhìn người tì nữ thân
thiết.

-Vương tử, chúng ta ... đã thất bại. – Syringa ngã sụp xuống chân Yusan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.