HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1095

-Có lẽ mọi người đều biết về cái chết của cha nuôi tôi, cố hoàng tử Zephyr.
Tôi sinh ra là một đứa trẻ mồ

côi, được công nương Nemesis cao quý nhận về nuôi dưỡng. Mẹ của tôi đã
kết hôn với một người chết. Bà chưa bao giờ được hưởng tình yêu. Chỉ có
sự tuyệt vọng theo đuổi bà. Tôi trải qua tuổi thơ trong Lục cung Sesoran
cùng với mẹ. Mẹ là trinh nữ bất hạnh nhất thế gian. – Mắt Ilex thoáng tia
cười cay đắng - Những tưởng cuộc sống u ám trong Sesoran sẽ cứ thế mà
trôi đi. Cho đến một ngày kia, có một người xuất hiện...

-----------------------------------------------

Đối với Ilex Zephyr, những năm tháng xa xôi ấy, hình ảnh của mẹ mờ ảo
như nắng mùa đông ánh trên

những lớp tuyết, lấp lánh ngũ sắc viền quanh một cái bóng nhàn nhạt mất
hết những đường nét cụ thể.

Nhưng giọng nói êm dịu của mẹ thì rất rõ ràng. Mẹ luôn là một công nương
quý phái, dịu dàng, một người phụ nữ chuẩn mực của giới quý tộc Serazan.
Giới quý tộc... tất cả bọn họ, nếu không nhìn mẹ đầy thương hại như nhìn
một thiếu nữ ngây thơ nhưng điên loạn thì cũng chỉ có sự giễu cợt ngấm
ngầm. Tất cả chỉ vì mẹ đã lấy một người đã chết, cho dù người ấy có thánh
thiện và đẹp đẽ như thiên thần, thì đó vẫn cứ là một trong những hành động
ngu ngốc điên rồ nhất từng có ở đất nước này. Ilex không thể nhớ rõ cuộc
sống của mẹ đã trải qua như thế nào. Mẹ luôn luôn che giấu khéo léo những
khiếm khuyết, như một con người quá

tỉnh táo để chăm chút cho cái danh tiếng của bản thân. Ilex biết mẹ không
muốn không xứng đáng với người chồng quá cố. Nhưng cái không khí
trong Lục cung mỗi khi đêm về và mọi người hầu đều đã đi ngủ thì Ilex vẫn
còn nhớ. Dáng lay lắt của mẹ bên ô cửa sổ đầy gió, những giọt nước mắt
chưa kịp lăn qua gò má đã bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.