HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1257

thấy số phận của chính nàng.

Ánh nến ấm áp hắt bóng xuống phong thư, phản chiếu trong đôi mắt xanh
của Ana sự bình lặng

thăm thẳm.

Những ngón tay miết lên mép giấy, Ana hít vào một hơi sâu…

----------------------------------------------------------------

Từ phía khe cửa, trong sự che chở của bóng tối nơi hành lang giá lạnh,
Prang lặng lẽ quan sát bóng

Ana đang ngồi bên chiếc bàn dài với một phong thư cũ trên tay. Chàng
không thể biết cụ thể phong

thư đó viết gì nhưng nhìn sắc mặt Ana cũng đủ để chàng đoán ra phần nào
điều nàng đang nghĩ. Và,

có lẽ, cả điều nàng sẽ làm.

Ngoài cửa sổ, tuyết lại rơi. Tuyết đầu mùa trong trắng, dịu dàng.

Prang hiểu rằng cuối cùng thì chàng cũng không thể làm điều gì khác tốt
hơn điều đã định sẵn.

Thoáng cười nhạt, Prang cố gắng quên đi nỗi đau đang hiện hữu trong tim
mình.

Số phận… thật là một điều quá tàn nhẫn…

Vào những ngày đầu tiên của mùa đông nơi Porasitus ấy, tuyết chưa rơi,
nhưng chiếc lá vàng cuối cùng cũng đã kịp lìa khỏi cành trong trơ trụi và
vội vã. Cỏ héo khô, hoa tàn lụi. Mọi người như thường lệ đón chờ cái giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.