HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 167

xuống nền cát thật mạnh, nó liền vội vã bò đi, để lại những vết chân đặc
trưng trên cát. Nói cho cùng, động vật mang độc chất cũng là tự vệ chứ
không phải như con người, dùng “độc chất” để tấn công đồng loại… Nàng
mỉm cười:

-Trước khi chúng ta rời khỏi đây, nhớ xoá sạch dấu chân để sáng mai bọn
Dahlia chỉ phát hiện ra xác chết và dấu vết của bò cạp thôi, hiểu không?

Quân Jua vội vã gật đầu.

Đến bước hai của kế hoạch, với những bao bột lớn, quân Jua lén lút đổ
chúng xuống dòng nước xanh trong của hồ Maha đang chảy vào thành
Pergularia. Xong xuôi, họ rời khỏi nơi ấy lặng lẽ như những bóng ma cũng
y như

lúc đến. Tất cả những gì cần làm bây giờ chỉ là chờ đợi mà thôi.

Đến sáng hôm sau và hôm sau nữa, Ana nhận thấy có khá nhiều cột khói
đen bốc lên từ trong thành suốt ngày đêm, mang mùi khét khó chịu, điều đó
báo hiệu cho nàng biết kế hoạch của mình đã thành công. Cột khói ấy chắc
chắn toả ra từ những giàn thiêu xác chết người bệnh…

-Xem chừng đã có rất nhiều người chết. – Benjin nói. Mắt xao động một
thứ tình cảm lẫn lộn. Ana gật đầu:

-Bây giờ thì chúng ta có thể công khai chiếm hồ Maha rồi. Chuẩn bị quân
đi, ta sẽ khiến thành Pergularia khiếp sợ trong nỗi kinh hoàng tột cùng nhất.

Một lượng quân không nhiều nhưng tinh nhuệ do Ana dẫn đầu không hề
che đậy, tấn công thẳng vào lượng

quân Dahlia đang bảo vệ hồ. Máu tuôn như suối. Trái tim nàng sôi lên trong
dã tâm chiến thắng. Tất cả dân Dahlia đều phải chết! Giống như nhân dân
Porasitus trước đây! Không hề ngần ngại, Ana vung gươm lên chém phăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.