HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 51

Có phải Ana tự nhận là đã không còn yêu thương ai không? Đúng, nàng
vừa làm thế. Nhưng không hiểu vì sao phong thái đĩnh đạc hơn người của vị
vương tử ở ẩn giữa chốn núi non này đem đến cho nàng một niềm cảm phục
khác thường. Sự thanh khiết nơi chàng giống như ngôi sao le lói dẫn đường
cho Ana giữa đêm đen ác mộng của nàng. Nàng ước gì mình có thể không
phải dấn thân vào con đường trả thù trắc trở phía trước mà ở

mãi bên con người này để thưởng ngoạn cuộc sống thanh bình ở Serazan,
để tìm lại tình yêu thương đã mất.

Ước gì…

-Nàng sẽ hối tiếc nếu ở lại đây đấy. – Vương tử Yusan chợt lên tiếng, cắt
ngang dòng suy nghĩ của Ana. Nàng nheo đôi mắt xanh tuyệt đẹp nhìn
chàng:

-Ngài nói vậy là có ý gì?

-Nàng sinh ra không phải để sống như một cô gái bình thường… Số phận
thật trớ trêu.

-Đúng. Tôi là sức mạnh, không ai ngăn cản được, tôi nắm giữ chìa khoá của
đời mình. Số mệnh là cái gì chứ?

Chúng ta tạo ra những điều may rủi và và chính chúng ta gọi nó là “số
mệnh” mà thôi. - Rồi bất giác nhận ra mình càng cố phủ nhận thì chỉ càng
làm Yusan thấy rõ phút xao động vừa rồi, Ana bối rối đứng dậy, nói nhanh

- Giờ thời gian không còn nhiều nữa, cám ơn lòng tốt của ngài, tôi xin lên
đường ngay. – Nàng cảm thấy xấu hổ

vì đã để lộ ra phút giây yếu mềm của mình. Thời điểm này đây nàng không
được phép yếu lòng trước bất cứ ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.