HUYỀN THOẠI TÀU KHÔNG SỐ - Trang 179

Cuộc chiến đấu của bốn con tàu Đoàn 125 với hạm đội 7 và Hải quân ngụy
đã xảy ra...Và, bốn con tàu ra đi, chỉ một tầu 56 trở về. Cuộc chiến đấu của
tầu 43, tầu 165 và tầu 235 đã nói lên sự khốc liệt, khó khăn của công tác
vận tải chi viện chiến trường trên tuyến đường biển. Song các con tàu của
Đoàn 125 đã hành động vượt xa sức tưởng tượng bình thường, đã chiến đấu
xuất sắc và giành thắng lợi. (Lịch sử Lữ đoàn 125 Hải quân- tức đoàn tầu
không số- Nhà xuất bản Quân đội Nhân dân- Năm 2001)

Tàu 235

Cách đây hơn hai chục năm, tôi và Lê Đức Do có chuyến làm phim về “tầu
không số”. Từ Nha Trang, chúng tôi đi nhờ xuồng của dân Ninh Vân để về
Hòn Hèo. Hòn Hèo là tên chung chỉ vùng biển và dãy núi chạy qua hai xã
Ninh Phước, Ninh Vân thuộc tỉnh Khánh Hòa. Hòn Hèo cách Nha Trang
khoảng hơn chục cây số đường biển. Nơi đó thuyền trưởng Nguyễn Phan
Vinh đã hi sinh cùng con tàu 235 cách đây hơn bốn mươi năm. Địa thế Hòn
Hèo phức tạp, lắm mỏm núi nhô ra biển, nhiều đá ngầm, luồng hẹp. Một tài
liệu của Pháp nói rằng muốn ra vào Hòn Hèo không mắc cạn, phải là những
tay thuyền trưởng lão luyện, có trên dưới hai mươi năm tuổi nghề. Vậy mà
Phan Vinh đã đưa được tàu vào đó. Vào ban đêm. Nhưng đêm ấy, đêm 29
tháng 2 năm 1968, vùng Hòn Hèo sáng trắng ánh đèn dù. Gần chục chiếc
tàu chiến của Mỹ và ngụy bao vây phía ngoài, chặn lối tàu ta. Biết bến đã
lộ, Phan Vinh thực hiện phương án hai, cho thả hàng xuống Ninh Phước, để
bến mò vớt sau. Các kiện hàng được bao gói đặc biệt, lần lượt lăn xuống
biển. Xong việc, anh đưa tàu xuôi xuống Ninh Vân, cách đó độ mười hải lý,
nhằm không để lộ vị trí thả vũ khí. Tàu địch lập tức đuổi bám, bắn theo
không ngớt. Tàu 235 ở vào tình thế gay go. Phía trước núi chắn. Sau lưng,
bẩy tầu chiến của địch chặn ngang. Trên trời, máy bay quần lượn, thả pháo
sáng, bắn rốc két. Ý định của chúng là bắt sống tàu ta. Dưới sự chỉ huy của
Nguyễn Phan Vinh, tầu 235 vừa vòng tránh, vừa bắn trả. Súng của Hà Minh
Thật, của Đào Quang Ty, của Nguyễn Văn Phong liên tục nã đạn về phía
tầu địch. Một chiếc bốc cháy. Đội hình địch rối loạn. Lập tức chúng lùi xa
hơn, bắn pháo lớn. Cuộc chiến mỗi lúc một quyết liệt. Lúc này tàu 235 đã
có năm người hy sinh, còn lại, hầu như đều bị thương. Thuyền trưởng
Nguyễn Phan Vinh cũng bị đạn xước qua đầu. Anh tự băng bó, và vẫn đứng
trong buồng lái, động viên mọi người chiến đấu. Nhưng tàu địch đông, có
ưu thế về hỏa lực, biển lại hẹp, khó cơ động vòng tránh, đồng đội tổn thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.