HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 293

HUYỀN TRUNG MỊ

Vưu Tứ Tỷ

www.dtv-ebook.com

Chương 32

“Người rét run, đi tiểu không được, thật đúng là triệu chứng của thận

hư rồi.” Vô Phương vừa đi vừa nói với Cù Như: “Loại bệnh này đối với
nam giới quả thật rất mất mặt, để ta vào khám cho y, em ở bên ngoài chờ ta,
tránh nhiều người làm y tự ái.”

Cù Như ngơ ngác *ớ* lên, “Thật ra sư phụ rất để ý đến lệnh chủ đấy

chứ.”

Vô Phương khựng bước, để ý ư? Chẳng qua chỉ là chút lòng tư bi của

đại phu mà thôi. Mà đến tận cửa khám bệnh khác với xem mạch ở núi Thập
Trượng, còn phải xem xem người ta có tiện không nữa, chứ lỗ mãng xông
vào phòng ngủ như thế thì quá không phải phép rồi.

Nơi lệnh chủ ở đương nhiên là cung điện sang trọng nhất Yểm Đô.

Trước mặt Vô Phương là bậc thềm ngọc thạch cao cao và lộ đài rộng lớn
kéo dài tít tắp, cột trụ với mái hiên đều đen kịt nhưng trông bóng bẩy dưới
màn trời mây mù vạn dặm. Trong chính điện có treo bảng hiệu khá ra vẻ,
tuy nhiên lại không nhìn rõ bốn chữ kia viết gì, chỉ cảm thấy từng nét
ngang nét dọc đầy khí thế phi phàm, là kiểu chữ nàng chưa từng thấy bao
giờ.

Trước điện có tượng đất đứng trực, thấy nàng đến thì vội tiến lên

nghênh đón. Yêu giới thật ra cũng chả có bao nhiêu quy củ cấp bậc, chung
đụng đều tùy tính mà xử. Vô Phương được trọng đãi như vậy thì lại đâm ra
có phần không quen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.