HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 459

HUYỀN TRUNG MỊ

Vưu Tứ Tỷ

www.dtv-ebook.com

Chương 47

Hai người im lặng ngồi đó hồi lâu, hình ảnh này thoạt nhìn đúng là

khá quái dị.

Vô Phương liếc chàng, “Ngài đang nghĩ gì đấy?”

Lệnh chủ à ờ, “Không nghĩ gì hết, trong đầu trống rỗng.”

Nàng chẳng tin, “Không đúng, hẳn bây giờ ngài nghĩ rất nhiều, chẳng

qua ngại mở miệng thôi, có đúng không?”

Đúng không à… Ờ, đúng là thế. Chàng có thể nói mình nôn nao muốn

rục rịch không? Mấy tình tiết trong kính Càn Khôn chàng đâu chỉ xem rồi
bỏ đó, chàng đã ghi lại quá trình sống mái với nhau của ba mươi mấy giống
loài, thỉnh thoảng lại lôi ra chiêm nghiệm ôn tập. Trải qua thời gian dài học
hỏi, chàng cảm thấy mình đã thuần thục kỹ năng này rồi. Thuộc cơ bản rồi
thì liền có thừa tinh lực diễn giải xa hơn, từ ban đầu ù ù cạc cạc đến bây giờ
thành thạo mọi chiêu thức, lệnh chủ tin rằng mình có thể xuất sắc hoàn
thành nhiệm vụ khó khăn của đêm đầu này.

Trên lý thuyết, lệnh chủ không có sơ hở nào. Tựa như công việc, phải

yêu thích quá trình mới làm tốt được, và khả năng đầu tiên cần có là sự tập
trung. Lúc trước sự tập trung của lệnh chủ chủ yếu chỉ về mặt tinh thần,
không đả động mấy đến thân xác. Bây giờ theo tình cảm thăng hoa, bắt đầu
từ một ngày nào đó chàng bỗng cảm thấy khác lạ, thấy mặt hôn thê là muốn
hôn một cái, thấy gấu váy nàng là lại có kích động muốn vén lên, như vậy
có thể coi là đã hoàn toàn mở mang đầu óc rồi đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.