HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 461

thế, chưa kể, hình vẽ cần kết hợp với thực tế mới có thể bảo đảm không có
bất trắc.”

Vô Phương nghe xong thì hơi nhướng mày, sau đó gật đầu tỏ vẻ hiểu,

“Ý ngài là, tượng đất ở Yểm Đô đều lấy lệnh chủ làm mẫu, các bộ phận
trên cơ thể cũng được đo lường tỉ mỉ nên tỷ số thành công là mười phần,
đúng không?”

Lệnh chủ tự hào khoe: “Ta vốn rất kỹ tính, vì để giống thật mà liên tục

đối chiếu số liệu, xác định tuyệt đối không sai mới bắt tay làm.”

Nàng *ồ* một tiếng thật dài, “Thì ra là thế. Nhớ lại lúc trước, Lộc Cơ

dẫn một tượng đất đến y lư của ta xin chữa bệnh, ta thấy hắn vô hồn vô
phách nên đã kiểm tra toàn thân cho hắn.” Nói tới đây nàng mỉm cười, lúm
hạt gạo ẩn hiện bên khóe môi, trông vừa lém lỉm vừa đáng yêu, thật sự khác
hẳn vẻ đoan trang nghiêm nghị bình thường.

Lệnh chủ điêu đứng trước vẻ đẹp của hôn thê, đang muốn khen tặng

mấy câu thì chợt phát hiện có chỗ hết sức bất ổn. Kiểm tra toàn thân? Tại
sao kiểm tra tượng đất mà chàng lại có cảm giác như bị nhìn hết thế này?
Rốt cuộc nàng muốn nói gì vậy? Chẳng lẽ muốn nói thân hình của tượng
đất không đáng xem? Cho nên nguyên bản cũng chẳng có tí hấp dẫn nào
với nàng, mất sạch cảm giác mới mẻ rồi?

Chàng hoảng hốt, “Thật… Thật ra không thể nói là y hệt được, ít

nhiều vẫn có chút khác biệt. Bổn đại vương dù gì cũng là lệnh chủ Sát Thổ,
sao có thể làm tượng đất giống mình y đúc được. Bình thường ta sẽ cắt xén
chỉnh sửa một ít, ví dụ như tướng mạo của chúng kém hơn ta, rồi một vài
bộ phận nào đó trên người tất nhiên cũng không bằng ta.”

Nàng vẫn mỉm cười, “Thế à?”

Lưng đã rịn ướt mồ hôi, lệnh chủ kiên định gật đầu, “Đương nhiên rồi.

Huống hồ thứ nàng thấy là tên tượng sắp chết, không có linh lực nuôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.