HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 518

HUYỀN TRUNG MỊ

Vưu Tứ Tỷ

www.dtv-ebook.com

Chương 52

Lệnh chủ nói thế làm Vô Phương ngứa ruột ngứa gan, vì thật ra nếu

bàn về tính tình thì nàng còn nóng nảy hơn cả chàng.

Đã tới nước này rồi, kiểu chuồn chuồn lướt nước như vậy mà cũng coi

là hôn ư? Nàng bình tĩnh ngẩng đầu lên, mỗi lần chàng hạ môi xuống, nàng
đều cho rằng sẽ là một phen khắc cốt ghi tâm, nào ngờ lại chẳng phải. Cái
chàng gọi là hôn chỉ có thế mà thôi, hôn xong còn phải quan sát nét mặt của
nàng, thấy nàng trấn tĩnh mới không cam lòng bồi thêm cái nữa. Kết quả là
càng bồi càng lạnh, lạnh rồi lại bồi sửa chữa… Cuối cùng cơn giận của
nàng cũng khuếch trương đến vô hạn, chàng ngạc nhiên hết sức, chống
người hỏi: “Nương tử, nàng không cảm thấy ngọt ngào à? Nàng hẳn phải
làm mặt ngây ngất, sau đó rên khẽ hai tiếng mới đúng chứ.”

Vô Phương thật sự muốn mắng chửi một tràng, ngây ngất? Rên? Một

gã nam tử ăn không đủ no, giương mắt nhìn một bàn đầy của ngon vật lạ
nhưng lại chỉ có thể nhón hai cây củ cải cho đỡ thèm, như thế thì còn ngây
ngất thế nào được? Tuy sắc đẹp của chàng có thể ăn được, nhưng chỉ nhìn
thôi thì chung quy vẫn không đủ. Cô nương luôn tỏ vẻ rụt rè là vì hy vọng
phái nam có thể chủ động. Kết quả anh chàng này chủ động lại khiến người
ta mất hứng, không biết kích tình thì đừng có khiêu khích! Nàng đã cố nhẫn
nhịn, song đến giờ thì nhịn chẳng nổi nữa rồi.

Núi không tới ta thì ta tự thân lên núi vậy. Nàng lập tức nắm lấy gáy

chàng, “Trong kính càn khôn của ngài có hình người với hình người không
vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.