HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 349

diễm với eo thon… Ta thấy nàng hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn đó. Nên
nương tử à, nàng tuyệt đối không được lên núi Cát Tường. Nói không
chừng người ta đã ngắm nghía nàng từ lâu rồi, lừa nàng lên núi chả phải để
làm Không Hành Mẫu gì đâu, muốn nàng song tu với y thì đúng hơn. Nếu
vậy chẳng thà nàng tu với ta, ta mặc y phục trông gầy, nhưng cởi ra thì cơ
bắp ngồn ngộn đấy. Liên sư tu được ba bốn bận là cùng, còn ta có thể cả
năm không nghỉ, nàng cảm thấy sao?”

Nghe lệnh chủ lải nhãi cả buổi, cuối cùng Vô Phương tức tới nỗi

không nói ra lời, đánh mạnh chàng hai cái, “Ta đúng là xui xẻo mới gặp
phải đồ ngốc như ngài.”

Lệnh chủ bị nàng đánh đau, vừa xoa cánh tay vừa lầm bầm: “Ta nói

thật cả mà, đâu có gạt nàng. Ôi con đường này tối quá, thị lực của ta không
bằng nương tử, sợ ngã quá, nàng dắt ta đi được không?”

Vô Phương không buồn để ý tới trò mèo của chàng, chỉ tò mò hỏi:

“Ngài thân ở uế thổ, lại không phải là phần tử của ngã Phật, sao lại biết
được nhiều chuyện liên quan tới Liên sư thế?”

Lệnh chủ hơi lắp bắp, “Trước… trước kia ta cũng là người rất hiếu

học, tộc ta trước khi nhập thế ai cũng phải học để biết hết chuyện khắp
thiên hạ. Mấy thứ bí mật kia của Thần Phật làm sao giấu được bọn ta chứ?”
Chàng cười khửa khửa, “Nương tử đừng hâm mộ bọn họ làm gì, sau khi lỡ
chân tới nơi chán phèo đó, nàng mà muốn rời đi thì sẽ thành phản đồ của
Phật giới đấy. Chả làm gì xấu mà phải còng lưng cõng cái tội danh như
vậy? Thà cùng vi phu ở uế thổ này xưng vương xưng bá còn hơn, không
vừa mắt kẻ nào đều có thể đánh ngay, trên núi Cát Tường đâu thể làm theo
ý mình như vậy.”

Khi kể lể lệnh chủ thường hay hớ ra vài điểm quan trọng, chính chàng

còn không biết nhưng Vô Phương đều nghe được rất rõ ràng. Phải có học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.