HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 425

Vô Phương gật đầu đáp được, kỳ thực nàng rất tò mò với quá trình

chàng nặn tượng, có cơ hội này cũng muốn mở mang kiến thức một chút.

Lệnh chủ âm thầm vui vẻ, chàng đã sắp xếp sẵn hết rồi, chỉ chờ tới

Kính Hải rồi thể hiện thôi. Đến lúc đó không biết nàng sẽ bất ngờ đến thế
nào, nhất định là thấy mừng cho vận may của mình, tìm được một nam tử
hoàn mỹ không tỳ vết như chàng.

Chàng tự suy nghĩ mà mặt mày hớn hở, bước chân cũng nhanh nhẹn

hơn thường, tung tăng gần như bay lên mây. Vừa muốn hạ đất thì bất thình
lình va phải một người, chàng lật đật xoay người định thần nhìn lại, thì ra là
Ly Khoan Trà, chàng tức giận trách: “Ngươi đứng sau lưng bổn đại vương
làm gì hả?”

Ly Khoan thầm nhủ, ngài có ngã cũng không thể trách thuộc hạ được.

Song ngoài miệng chẳng dám cãi lại, cậu ta cúi mình nói: “Thuộc hạ đã gọi
ngài mấy tiếng nhưng ngài không nghe thấy.” Nói xong lặng lẽ kéo tay áo
chàng, thấp giọng nói: “Chúa thượng, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Lệnh chủ đã thấy quá nhiều sóng to gió lớn, nên chuyện lớn thế nào

thì trong mắt chàng cũng chẳng là gì. Chàng khinh thường: “Trời sập à?”

Ly Khoan hít một hơi, há miệng toan nói thì chợt dừng lại, nhìn Yểm

hậu một cái, đoán chừng nàng không nghe thấy mới nói tiếp: “Cũng gần
như vậy… Ngài còn nhớ mười lăm phần sính lễ kia không? Vốn hôm nay
thuộc hạ định lên đường tới Ô Kim Sát Thổ thu hồi, nhưng vừa ra khỏi
thành thì lại gặp sứ giả của thành Vũ Sư Thiếp và thành Trung Dung, bọn
họ dẫn hai mỹ nhân đến, nghe nói cả hai đều nhận sính lễ của ngài rồi.
Chúa thượng, chúc mừng ngài, ngài lại có thêm hai hôn thê nữa. Sau này
cũng không cần tìm tượng đất cho đủ chân nữa rồi, bốn người các ngài ngồi
xuống là đủ một bàn mạt chược, tốt quá rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.