HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 428

ôm mãi không nóng ngài còn nhét vào lòng làm gì, để nàng về núi Thập
Trượng làm linh y của nàng đi. Sau này nếu ngài nhức đầu nóng sốt thì có
thể đi cửa sau ghi tên cấp cứu, đoán chừng nàng cũng sẽ nể mặt ngài.”

Lệnh chủ nghe Ly Khoan nói mà đau lòng, không dám tưởng tượng tới

cảnh Vô Phương không quan tâm mình, không biết khi ấy chàng phải làm
gì. Nhiệt tình chàng tích cóp trong mười nghìn năm qua xài hết với nàng
rồi, lần đầu tiên cảm thấy tình cảnh chân thật quý báu biết bao, nếu đo đếm
được, nói ra đến bản thân chàng cũng phải sợ.

Chàng khịt mũi, “A Trà, ngươi có biết sức nặng của mối tình đầu

không?”

Ly Khoan Trà thoáng sững sốt, “Mối tình đầu? Không dối gì ngài, tình

đầu quả thực khắc cốt ghi tâm, đến giờ thuộc hạ vẫn nhớ tới tình đầu của
mình, lần nào nhớ tới cũng muốn thiêu chết nàng ta. Tình đầu là để căm
hận mà.”

Lệnh chủ liếc cậu ta, quả nhiên là bò sát, không bằng cả cầm thú.

Chàng nói: “Mối tình đầu là để nhớ nhung và trân trọng, bổn đại vương
không muốn sau này có tiếc nuối, nên phải một lần bắn trúng mục tiêu,
cưới được tình đầu về.”

Ly Khoan cái hiểu cái không, *ồ* một tiếng dài rồi chợt nhớ ra,

“Không phải mối tình đầu của ngài là tiểu tiên giữ đèn ngồi trước kim
cương sao, sao lại đổi thành Yểm hậu rồi?”

Chàng tức giận, “Ngươi nói nhảm nhiều thật đấy, ta nói ai thì chính là

người đó. Chẳng lẽ chính ta còn không biết hả, ả giữ đèn đó đến mặt mũi ta
cũng chưa thấy, ả có tài đức gì mà làm mối tình đầu của bổn đại vương?”

Ly Khoan bị mắng xối xả, đành vâng vâng dạ dạ thuận theo. Có điều

việc cấp bách bây giờ vẫn là giải quyết đề khó kia trước, cậu ta khua thêm
dũng khí nói: “Nói sao thì chúa thượng cũng phải có quyết định, sứ giả do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.