HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 446

để kết thân cùng lệnh chủ. Sính lễ ở mười sáu thành Sát Thổ là do lệnh chủ
đưa, ta và cô nương thành Trung Dung đây mỗi người đều có phần, do sứ
giả đưa đến Yểm Đô để gả cho lệnh chủ. Kết quả lệnh chủ lại nói không
cưới nữa, đùa giỡn tình cảm người khác như thế, chẳng lẽ linh y không cảm
thấy quá đáng sao?”

Quá đáng, tất nhiên là quá đáng, nàng cũng cảm thấy chàng không ra

gì. Vô Phương quay đầu nhìn lệnh chủ, “Lúc trước đặt nhiều sính lễ như
thế, lệnh chủ không nghĩ sẽ có ngày hôm này à?”

Lệnh chủ lắc đầu, “Không có, thật sự không có.”

Nàng nhìn đi chỗ khác, thở dài nói: “Làm sai thì phải trả giá lớn.

Không thể để người ta đi về tay không được, ít nhất phải bù đắp tổn thất.”

Hai vị cô nương ở Vũ Sư Thiếp và Trung Dung gật đầu, hoàn toàn

quên mất lúc trước đã kêu trời oán đất không muốn tới Phạn Hành Sát Thổ
thế nào.

Nhắc đến bồi thường, lệnh chủ run như cầy sấy, hôn sự trước kia khó

giải quyết, bây giờ không chịu đón dâu còn phải đền tiền, trước nay đúng là
khác một trời một vực mà. Nhưng để nhanh chóng thoát thân, tiền là biện
pháp giải quyết tốt nhất. May mà khoản tiền bán đứt nhà trọ Cửu U đã vào
túi, giúp chàng có vốn liếng chu toàn mặt mũi.

Chàng phất tay, “Được, các ngươi đi theo đại quản gia đến nhà kho đi.

Đi nhanh đi, đừng để ta nhìn thấy mặt các ngươi nữa.”

Đuổi người đi xong, chàng chỉ vào Ly Khoan Trà, “Ngươi còn đứng

đực ở đây làm gì? Còn không đến mười ba thành còn lại đi? Lại có kẻ kéo
đến là phải bồi thường nữa, cả thành này sẽ phải hít gió mà sống đấy!”

Ly Khoan vâng dạ tới tấp, lôi Cù Như chạy biến đi như làn khói.

Loáng cái đại điện to đùng chỉ còn lại lệnh chủ và hôn thê, lệnh chủ nghẹn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.