HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 508

Vô Phương nghẹn lời, phát hiện chỉ lý luận suông với chàng chính là

lãng phí thì giờ. Đáng hận là nàng còn không thể chỉ ra được lỗi của chàng.
Nếu xem xét kỹ lưỡng, quả thật chàng đã cẩn thận hoàn thành theo sự so
sánh tượng trưng của nàng. Bây giờ bảo như vậy không đúng thì hiển nhiên
chẳng phải trách nhiệm của chàng, là do bản thân nàng hướng dẫn không
đúng thôi.

Mà cho dù vậy, nàng cũng chẳng thể nhìn lệnh chủ với con mắt

thưởng thức nổi, với ngộ tính cỡ đó, chàng đúng ra nên từ giã ngai vàng đại
ca của Sát Thổ từ lâu rồi.

“Ngài mọc đầu chỉ là để mình cao thêm tí thôi hả?” Đã không còn tức

giận nổi nữa, nàng chỉ bình tĩnh nhìn chàng, “Chẳng lẽ ngài cảm thấy dưới
đáy quần nữ nhân sẽ nở hoa sao?”

Chàng ấp úng hồi lâu mới nói: “Ta lại sai rồi à?”

Nàng gật đầu, “Ta lấy hoa làm mẫu là để cho ngài hiểu được nguyên

lý cơ bản, hiểu nguyên lý rồi thì có thể theo đó mà thực hành. Kết quả ngài
lại rập khuôn y đúc, bắt chước y như vẹt.”

Lệnh chủ ngồi trên sen khổ não suy ngẫm, “Nói cách khác, quan trọng

nhất chính là cái lỗ đó, còn cấu tạo bên trong thì không cần mài giũa giống
hệt, là ý này ư?” Thấy trong mắt hôn thê lộ vẻ vẻ tán đồng, lệnh chủ *à*
một tiếng thật dài, “Vậy thì dễ rồi.”

Chàng duỗi tay vớt lấy tượng đất về, dùng dao nhỏ mổ bụng lấy nụ

hoa kia ra rồi đắp nặn lại phần bụng cho tử tế. Nhìn từ bề ngoài, tượng đất
liền trở nên khó biệt phân giới tính như ban đầu, Vô Phương tò mò đứng
một bên quan sát, không biết chàng định xử lý bước tiếp theo thế nào.
Chàng lột vẻ hơi lúng túng, một tay nâng tượng đất, một tay cầm que nhỏ,
chọc đầu que vào trong hạ bộ của tượng đất cái *phập*.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.