HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 678

Dù ngoài miệng Ly Khoan hay cay nghiệt, thường lấy đả kích Cù Như

làm thú vui, nhưng lệnh chủ có thể nhận ra, ngoài tình hữu nghị thường
thức nhờ vào quan hệ giữa sư phụ và chúa thượng của hai bên, cậu ta còn
có hảo cảm mơ hồ với cô nàng này, tuy ít nhưng hoàn toàn không thể lờ đi.

Đáng tiếc đáng tiếc, lệnh chủ lắc đầu liên tục, “Trước khi đi ta đã nói

với ngươi rồi, thân là một cô nương, thích thì thích nhưng phải bảo vệ mình
trước tiên. Ngươi nhìn mình đi, chưa vơ vét được gì mà đã hồ đồ phát sinh
quan hệ với người ta rồi… Minh Huyền có đồng ý cho ngươi làm hoàng
hậu không?”

Cù Như cắn đầu ngón tay, “Chuyện này thì không.”

Lệnh chủ nhìn Vô Phương, ý là sao đồ đệ nàng dạy dỗ lại ngu thế. Vô

Phương bày vẻ mặt bất đắc dĩ, loại chuyện này nàng thật sự không làm chủ
được.

Dường như Ly Khoan Trà rất khó tiếp nhận hiện thực này, cậu ta

gượng cười chế nhạo cô bé: “Sao tất cả có thể tin lời của con chim này
được vậy! Ta đánh cược nàng ta chẳng qua chỉ đánh một trận với hoàng đế
thôi, vì sĩ diện mới về nói dối là đã tóm được người ta.” Nụ cười của cậu ta
dần bế tắc trước sự khinh thường của cô bé, cuối cùng cậu ta giận dỗi tự
thuyết phục mình rằng: “Minh Huyền là ý sinh thân của Quang Trì thượng
sư, Phật chốn hồng trần như y mà lại bị con điểu yêu này xử gọn ấy à? Ta
không tin, trừ khi nhà mi nói rõ ai ở trên ai ở dưới.”

Muốn thám thính tới cùng luôn à, tất cả đều phỉ nhổ cậu ta, sau đó

lệnh chủ sâu xa đề nghị: “Ở đây không có người ngoài, ngươi có thể nói
chút nghe xem, để chúng ta phán đoán xem ngươi với tên kia có thật sự đã
chung phòng hay chưa.”

Cù Như không phải loại chim hay ngượng, cảm thấy chuyện đã xảy ra

thì không việc gì phải giấu giếm hết. Cô bé nhớ mong sư đệ lâu thế rồi, vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.