HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 78

Bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng kẻ khác chính là thiên tính của

sát hung, nàng có thể hút linh hồn, ăn xác thịt, đôi khi sát hung chẳng khác
la sát là bao. Nhưng một sát hung được điểm hóa, trong vẻ yêu nghiệt có
khí chất chính trực như thế thì lại rất hiếm.

Hôm nào trên Hãn Hải có gió tự thổi là lệnh chủ lại rảnh rỗi hóa thành

con bướm đậu trên ô cửa nghe bọn họ nói chuyện. Giọng của Diễm cô
nương rất êm tai, nghe có vẻ thờ ơ song lại hết sức tình cảm, tựa như ánh
nắng chiếu rọi lên mảnh đất nhiễm mặn, khiến bốn phía tràn ngập ánh sáng
trong lành.

Không biết vì nguyên nhân gì mà nàng lại có thành kiến sâu sắc với

lệnh chủ Yểm Đô đến thế. Chẳng lẽ cũng vì gần đây núi Cửu Âm liên tiếp
xuất hiện bệnh lạ sao? Thổ địa ở Phạm Hành rộng năm ngàn do tuần, số
yêu ma trong đấy phải cỡ mười mấy nghìn trở lên, lệnh chủ dẫu có rảnh
cũng không rảnh tới mức lo nhiều việc vớ vẩn đến thế.

Thật ra thì tới Yểm Đô rồi, nàng sẽ nhận ra ở đó tốt lắm, dù quanh

năm mặt trời không chiếu thấu nhưng cuộc sống đầy màu sắc, thú vị hơn Ô
Kim Sát Thổ nhiều.

Sa Châu đỗ phía sau một gò đất để nghỉ ngơi dưỡng sức, lệnh chủ náu

mình trên ngọn một cành cây khô. Mặt trời chiếu xuống làm chàng hoa
mắt, phải đưa tay lên che nắng, áo choàng rộng thùng thình màu đen nên
hấp thu nhiệt, nóng tới khó chịu đựng nổi. Không thể học theo con thằn lằn
kia, cởi hết rồi thì sao gặp người ta chứ, cho nên áo choàng có bám đầy cát
bẩn chàng cũng chỉ phủi phủi sơ qua thôi, vì nghìn vạn năm qua chàng có
độc mỗi bộ y phục này.

Con Cù Như nằm ngửa phơi bụng trên boong, cặp mắt chim nhìn

thẳng lên ngọn cây, cứ như có thể nhìn thấu được chàng. Chàng vội trốn đi,
nhưng con ngươi của cô nhóc vẫn chả có tí tiêu cự nên chắc là đang ngẩn
người, miệng lẩm bẩm: “Sư phụ ơi, sắp ra khỏi Hãn Hải rồi, trước mặt là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.