HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 23

Trưởng ấp lại nói:

- Bẩm đại vương, số hoàng nam tham gia tòng chinh vào các sắc quân

của đại vương và của triều đình cả thảy là ba mươi bảy người. Tới nay có
đến mười chín gia đình nhận được tiền tuất của triều đình và cả phần ruộng
để hương đăng thờ tự các liệt sĩ rồi ạ.

- Liệu có còn gia đình nào biết chắc có người sung quân đã chết hoặc

mất tích mà chưa được triều đình úy lạo không? - Hưng Đạo ân cần hỏi.

- Bẩm đại vương không có hoàn cảnh nào như vậy ạ.

- Thế còn đội dân binh của ấp thì sao, có giết được tên giặc nào

không? - Vương lại hỏi.

- Bẩm đại vương, lũ thần giết được mười sáu tên, trong đó có năm tên

sập bẫy, mười một tên khác đứa thì bị dân binh phục kích bắn tỉa, đứa thì bị
chặn đánh tập hậu khi chúng đi sục sạo tìm kiếm lương thực trở về. Bẩm,
ngoài mười sáu tên giặc bị giết, dân binh còn bắn chết được năm con ngựa
chiến và dân chúng cũng bắt được bảy con ngựa chiến nòi Hồ đã nộp cả lên
đại vương. Bẩm, sở dĩ giặc hung hãn giết chóc và đốt phá là bởi giặc đi đến
đâu cũng là đi vào đất chết, và chúng lùng sục khắp mọi nơi đều không
kiếm nổi một đấu lương thực, do dân các hương ấp đã tận lực làm theo kế

“thanh dã”

[8]

của đại vương.

Hưng Đạo vương gật đầu:

- Phải! Giặc Thát cùng đường nên chúng đã khùng.

Vương nhìn khắp lượt bà con dân ấp, lại hỏi:

- Vậy chớ ở ấp ta đây ai cầm đầu đội dân binh?

- Bẩm đại vương, chính lão ông đây ạ. Dân ấp vừa nói vừa chỉ tay về

phía ông trưởng ấp.

Hưng Đạo làm một cử chỉ khiến dân ấp hết sức kinh ngạc. Ấy là

vương bước tới trước lão ông nghiêng đầu xá một xá rồi nói:

- Ta có nhời khen lão trượng, ta sở dĩ đánh bại được quân Thát-đát

hung bạo là nhờ vào sự hiệp đồng của các dân binh trong cả nước mà lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.