HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 280

- Bữa con về nhà, phu nhân có đỡ đau hai bên đầu gối không?

- Bẩm phu nhân nói dạo này đã đỡ hơn.

- Sao con không nói với ta.

- Bẩm, con thấy đức ông ít có lúc rảnh rỗi nên con không dám thưa.

Quốc công đang muốn hỏi thêm về phu nhân ở nơi di tán thì vua

Nhân Tôn bước vào. Ngài vận sơ sài nếu bằng vào y phục thời không thể
biết ngài thuộc đẳng cấp nào. Chiếc áo bông dài may bằng vải thanh cát,
đầu đội mũ bồ đài có dây buộc qua cằm, chân đi giày vải, cổ quấn dải khăn
lụa màu nâu, ngang lưng không thắt đai mà buộc bằng sợi gióc to bằng
ngón chân cái, hai đầu gút lại thành hai quả cầu tròn to bằng chiếc trứng vịt.
Sợi dây dài hơn một sải tay khi cần có thể dùng nó làm vũ khí tựa như cây
thiết lĩnh.

Vừa thấy nhà vua, Hưng Đạo vội đứng dậy chào:

- Đêm khuya, sao bệ hạ không đi nghỉ để giữ gìn ngọc thể. Trong

công cuộc kình chống với giặc dữ phương Bắc, thượng hoàng và bệ hạ là
linh hồn của cuộc kháng chiến thần thánh này, vậy nên phải bảo trọng tấm
thân muôn quý để dùng cho nước.

Vua Nhân tông nhẹ giọng, và với vẻ khiêm cung ngài nói:

- Bá phụ, nhẽ ra thời tiết giá lạnh thế này, bá phụ mới cần phải bảo

trọng, chứ con sức lực còn đang độ tráng niên, lo gì?

Hưng Đạo mỉm cười đáp:

- Diệt xong lũ quỷ phương Bắc, thần sẽ tuân chỉ lui về điền viên

dưỡng nhàn. Ngửng nhìn nhà vua, Quốc công lại hỏi: - Chắc có điều gì
quan yếu bệ hạ cần chỉ dụ?

Vua Nhân tông thong thả nói:

- Bá phụ, con nghĩ, ta đã tiêu diệt hết đoàn thuyền chở lương thảo của

giặc rồi, coi như đã tiêu diệt được một nửa sinh lực nó. Sao bá phụ không
thả một ít tù binh trong đoàn vận lương của giặc cùng ít bằng cớ mà ta thu
được ném nó vào trại của Thoát-hoan, gây cho chúng hoảng loạn tinh thần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.