HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 71

- Nhận của vương, tôi thật chẳng đành tâm. Không nhận, vương lại

chẳng yên tâm. Âu cũng là cái duyên. Nói xong viên trung sứ đặt chiếc tráp
xuống và ông ta nâng chén rượu giơ cao vừa mỉm cười vừa chúc: - Nhất

kiến vi cựu

[26]

.

Được viên trung sứ vui vẻ tiếp nhận món quà quý, Trần Ích Tắc tỏ vẻ

hài lòng và ông nhã nhặn nói với sứ giả:

- Mời quan trung sứ chiêm ngưỡng chút quà mọn. - Vừa nói, ông vừa

chỉ tay vào tráp.

Viên trung sứ khẽ lật chiếc bản lề bạc, nắp tráp mở ra, một mùi thơm

kỳ lạ tràn ngập gian đại sảnh, nó át hết cả các mùi từ rượu quý đến trầm
hương. Y vừa lật vuông gấm phủ, lộ ra một viên hổ phách trong suốt màu
vàng sẫm, to bằng chiếc trứng chim câu.

Viên trung sứ ngỡ ngàng hỏi:

- Tôi quê mùa, không biết vật quý này tên gọi là gì, xin vương chỉ

bảo.

Dường như chỉ chờ lời hỏi đó, Trần Ích Tắc ân cần đáp:

- Thưa quan trung sứ, vật thơm này gọi là hổ phách. Nó được tiết ra từ

tinh nhựa của một loài tùng mọc trên núi đá cao hàng trăm trượng. Nhưng
không phải cây nào cũng có. Họa may trăm ngàn cây mới một hai cây có
ngọc. Vâng người ta gọi hổ phách là ngọc của tùng. Tức là cây phải sống cả
ngàn năm, do một biến cố nào đó làm thương tổn ruột cây tại phần gốc, thế
là cây tiết ra một loại tinh của nhựa để sâu bọ không thể xâm nhập. Cứ thế
tích tụ cả mấy trăm năm, có khi cả ngàn năm mới kết được thành thứ ngọc
này. Dạ, nó phải trong suốt và không có tì vết gì như viên này mới gọi là
quý.

- Vương có thể cho biết ngoài sự trân quý ấy nó còn có hữu ích gì

chăng, trung sứ hỏi.

- Thưa quan trung sứ, cứ như chỗ tôi được biết thì hổ phách có thể

xua tan được tà khí, hoặc trong vùng có dịch mà ngài mở nắp hộp ra để
trong nhà, thời có thể ngăn được dịch xâm nhập, hoặc thời tiết ẩm ướt, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.