HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 256

Luồng khí màu đỏ từ người quỷ tiêu đầu đàn không ngừng lan ra. Như

cảm giác được điều gì đó, bầy quỷ tiêu vốn huyên náo dần dần yên tĩnh lại.

Oán hồn trôi lơ lửng trên không trung từ từ đến gần. Luồng khí màu đỏ

trên người quỷ tiêu đầu đàn cũng trở nên đậm dần, mắt của nó chỉ còn lại
một màu đỏ tươi.

Dường như nhận ra nguy hiểm, oán hồn giữa không trung ngừng cười.

Nhìn quỷ tiêu đầu đàn tiến dần đến gần trước mắt, nó bất giác sợ hãi, bởi vì
không khí này thật sự rất kinh khủng...

Quỷ tiêu đầu đàn cất tiếng hú to rồi đột ngột dừng lại, sau đó lao về phía

oán hồn. Nó nhảy chồm lên ôm lấy oán hồn đang trôi lơ lừng giữa không
trung...

Oán hồn kêu ré lên, muốn vùng ra song chẳng thể được. Vừa nghiêng

đầu, quỷ tiêu đầu đàn đã há miệng ngoạm lên vai nó, một luồng khí màu đỏ
xộc vào miệng vết thương. Oán hồn bị đau không ngừng dùng tà khí đáp trả
lại.

Chẳng màng đến cơn đau cào xé tâm can, quỷ tiêu đầu đàn kiên quyết

không buông oán hồn, cho dù tà khí có gây thương tích thế nào đi nữa, hơn
nữa nó còn ra sức cắn xé oán hồn.

Oán hồn càng giãy giụa quyết liệt hơn, tà khí càng lúc càng bức người,

liên tục đánh vào người quỷ tiêu đầu đàn, thế nhưng quỷ tiêu đầu đàn vẫn
không có ý định buông ra.

Sau mấy lần bị quỷ tiêu cắn xé, trên người oán hồn đã xuất hiện những

lỗ to lỗ nhỏ, nó vẫn giãy giụa, không ngừng đánh tà khí về phía quỷ tiêu
đầu đàn đang bám chặt lấy mình.

Dường như đã cảm thấy mệt mỏi, cuối cùng quỷ tiêu đầu đàn cũng dừng

cắn xé. Nó bám chặt lấy oán hồn, thoáng nhìn lại bầy đàn mình từng dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.