HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 302

Anh thuận tay bấm pháp quyết, chuẩn bị đi vào phòng thăm dò cho ra

lẽ. Bất ngờ phía sau có ai đó kéo góc áo anh lại, Hàn Ngạo quay đầu, Tô
Mạt nhìn anh không ủng hộ.

"Anh đi một mình sao em có thể yên tâm được, cùng đi di!"

Hàn Ngạo pháp quyết, dắt Tô Mạt đi vào căn phòng loáng thoáng tà khí

đó. Bên trong không có gì cả, chỉ có chút tà khí mờ ảo luẩn quẩn mà thôi.
Có điều nhìn tấm chăn trên giường, có thể khẳng định là chắc chắn có
người ở trong này.

Tô Mạt đi lên trước, đưa tay thăm dò thử nhiệt độ trên chăn, còn hơi ấm,

một chiếc khăn tắm màu trắng rơi dưới đất. Mùi sừa tắm và hơi người
thoang thoảng, chứng tỏ trước đó không lâu trong phòng này có người.

"Xem ra tiếng thét ban nãy phát ra từ căn phòng này, nhưng người đã đi

đâu rồi?" Tô Mạt nghi ngờ nhìn quanh bốn phía, lầm bẩm.

Hàn Ngạo không đáp mà đi vào phòng tắm quan sát một lượt, không có

gì khác thường. Cả căn phòng chỉ có vị trí giường ngủ là dày đặc tà khí.
Nói cách khác, nếu như phòng này thật sự có người chết, vậy thì nhất định
là bị giết trên chiếc giường này. Nhưng rốt cuộc thứ gì có thể khiến người
trong phòng mất tăm mất tích chứ?

“Hai người đã kiểm tra xong đống đồ chúng ta mang từ rừng về chưa?"

Hàn Ngạo hỏi Tô Mạt đang đi vòng quanh giường.

“Vẫn chưa, từ khi mang về đến giờ vẫn để trog phòng, em định sáng

mai nghiên cứu."

Tô Mạt ngừng lại nhìn Hàn Ngạo, dễ dàng nhận ra là anh đang không

biết nên làm gì với căn phòng chẳng hề có đầu mối nào cả này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.