HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 303

“Chúng ta về trước đi, ngày mai đến quầy lễ tân hỏi thăm thử người ở

phòng này rốt cuộc là ai."

"Vậy cũng được, vậy chúng ta về thôi."

Tô Mạt vòng qua giường đi về phía Hàn Ngạo, bóng dáng hai người từ

từ mờ đi, không hề hay biết trong thoáng chốc họ biến mất, chiếc khăn tắm
rơi dưới đất đột nhiên biến mất...

Đào Tử ngồi trên giường nhàm chán ngẩn ngơ nhìn những thứ mang về

từ rừng.

Hu hu hu...

Hi hi hi...

Cộp cộp cộp...

Thình lình, phòng ngoài của Hàn Ngạo bỗng nhiên vang lên mấy tiếng

kì lạ, Đào Tử vội vàng đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng mấy tấm bùa trong tay,
sau đó từ từ đi ra phòng ngoài.

Đi đến cửa, gương mặt Đào Tử đầy vẻ bất đắc dĩ, chuyện gì đây? Cô

thấy ở phòng ngoài bốn cô gái ngồi song song, toàn bộ đều có mái tóc thật
dài, đầu cúi gằm, ngoại trừ những âm thanh tạo ra khác nhau, thì quả thật là
giống nhau như đúc.

"Các cô? Các cô náo loạn đấy à?"

Đào Tử buông bùa xuống, tựa vào cửa phòng, bất đắc dĩ nói, đáng tiếc

bốn cô gái này hoàn toàn không có phản ứng gì. Cô bước lên vài bước, phát
hiện ra có một lớp chắn trước mặt, còn đang suy nghĩ phá giải thế nào thì
bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, khi cô quay đầu lại, bốn ma nữ kia đã
biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.