HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 57

Lúc này tại một nơi xem quẻ ở khu Đông thành phố A, một người đàn

ông bốn mươi tuổi đang điều khiển một vật thể quái dị màu đen làm phép
trên một người rơm có dán tờ giấy.

Trên tờ giấy đó là ngày sinh tháng đẻ của Kiều Dật, ông ta cười nham

hiểm, lấy một sợi tóc quấn vào người rơm, miệng không ngừng niệm chú
mà người khác nghe không hiểu.

Người đàn ông này chính là thầy Thôi, kẻ nói Kiều Dật và Tử Ngâm

phạm thai sát, hơn nữa còn bày trận trong phòng ngủ của họ.

Theo tiếng niệm chú càng ngày càng nhanh, xung quanh ông ta bỗng

chốc nổi lên một luồng gió lạnh vây quanh cả phòng, thoáng chốc trong
phòng cũng tràn ngập âm khí, ông ta thỏa mãn ngưng niệm chú.

“Đừng nóng vội, đừng nóng vội, sắp rồi, không ngờ gặp được âm thai

trăm năm hiếm có này, giờ giết tên đàn ông kia, bước kế tiếp chính là “âm
thai” (*) trong bụng người phụ nữ. Nếu chuyện này thành công, quyền lợi
tiền tài gì đều là vật trong túi của ta. Ha ha ha ha ha.”

(*) Âm thai là người sinh ra vào năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm.

Truyền thuyết là quỷ chuyển thế. Còn một cách nói khác cho rằng âm thai
là đứa trẻ chào đời vào lúc nhật thực. Người chào đời vào năm âm, tháng
âm, ngày âm, giờ âm không nhất định là quỷ chuyển thế, nhiều khi là linh
nhi trời ban.

Tại nhà số 2008 đường Thanh Lâm, Tô Mạt đang ngẩng đầu nhìn trời,

trầm mặc không nói gì, không ngờ lại có âm thai sắp xuất thế, nhìn kiểu
này chắc đã có người chú ý đến âm thai. Rảnh rỗi đã lâu, xem ra lại có
chuyện để làm rồi, tuy nhiên vận mệnh đã định trước số phận, mình chi có
thể làm hết sức thôi, tiếc cho cả gia đình này. Tô Mạt thở dài, quay người
trở vào tiệm.

Sáng sớm, Kiều Dật và Tử Ngâm lái xe đến chỗ thầy Thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.