HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 140

và vụt đưa tay nắm áo :

- Đại thúc , người áo đen ấy xem chừng như hung hãn quá , đại thúc không
nên theo hắn .

Lý Tầm Hoan gượng mỉm cười :

- Khi lớn rồi cháu sẽ biết , có những chuyện cháu tuy không muốn làm
nhưng không làm không được .

Long Thiếu Vân nói :

- Nhưng nếu đại thúc có bề nào thì lấy ai bảo vệ cho mẹ con cháu ?

Lý Tầm Hoan khựng lại sững sờ .

Và không biết qua bao lâu , khi ngẩng đầu lên Lý Tầm Hoan mới hay rằng
cũng không biết tự bao giờ , Lâm Thi Âm , người thiếu phụ đêm đêm
chong ngọn đèn leo lét đã ra tận cầu thang đứng nhìn sững xuống . Trong
ánh mắt , tuy đượm đầy đau khổ nhưng dưới chiều sâu của ánh mắt đó
đượm vẻ vui mừng .

Con trai của nàng cuối cùng rồi cũng thân thiết với Lý Tầm Hoan , điều mà
nàng hằng đêm cầu nguyện và gần như tuyệt vọng và bây giờ thì sự vui
mừng ấy đến được với nàng . Không gì có thể làm cho nàng mừng hơn nữa
.

Riêng Lý Tầm Hoan thì chợt nghe chua xót , hắn không đủ cam đảm ngẩng
mặt trông lên .

Long Thiếu Vân kêu lớn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.