HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 141

- Mẹ , mẹ ... mẹ coi , Lý đại thúc vừa mới về rồi lại đi ngay .

Lâm Thi Âm rắng nở nụ cười :

- Lý đại thúc có chuyện không thể không đi .

Nụ cười của nàng thật thê lương , tiếng cười của nàng thật u uất , lúc bầy
giờ nếu Lý Tầm Hoan ngẩng mặt lên thì e rằng trái tim của hắn sẽ nát tan .

Long Thiếu Vân nói :

- Mẹ , chẳng lẽ mẹ chẳng có lời nào với Lý đại thúc hay sao ?

Vành môi của Lâm Thi Âm khẽ rung rung :

- Có chuyện gì thì cũng phải chờ Lý đại thúc trở lại rồi hãy nói chứ con .

Long Thiếu Vân nhếch nhếch môi , háy mắt :

- Con xem chừng đi lần này rồi đại thúc sẽ không về .

Lâm Thi Âm gắt lớn :

- Tiểu Vân , con không được nói điều gằn dở , hãy để cho đại thúc đi .

Long Thiếu Vân gật đầu và buông áo Lý Tầm Hoan :

- Được rồi , đại thúc đi đi , cũng đừng thèm nhớ kỹ gì đến mẹ con cháu nữa
. Mẹ con cháu từ đầy kẻ như không còn nới nương tựa , không còn ai lo
lắng cho mẹ con cháu nữa đâu .

Cậu bé dịu mắt và khóc nho nhỏ .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.