HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 144

Mặc cho đến lúc hai tay hai chân nội lực hoà hợp đến tiểu điểm cao nhất ,
đến mức độ tột cùng thì hắn tự nhiên dừng lại .Và như thế là đã đến mút
con đường .

Đến nơi đó thì giữa hai người đã có một mút sinh mạng .

Lý Tầm Hoan rất hiểu điều đó .

Quách Tung Dương quả là một đối thủ đáng gờm .

Trong đời của Lý Tầm Hoan có lẽ đến hôm nay mới gặp một đối thủ đúng
với cái nghĩa của nó .

Mỗi một người luyện võ , khi võ công đã đến mức độ tột cùng đều có một
cảm giác tích mịch như nhau bời vì đến lúc ấy thì con người đó rất khó tìm
được một đối thủ chân chính .

Vì thế nên đã có người không buồn , không tiếc cho mình bị bại bởi vì nếu
có thể tìm ra một đối thủ chân chính thì dầu có bại cũng vẫn cảm thấy
khoan khoái trong lòng .

Nhưng Lý Tầm Hoan bây giờ không cảm thấy khoan khoái chút nào cả .

Quả thật tâm tình của hắn đã bấn loạn quá rồi .

Hắn biết rất rõ , ngay bây giờ lấy cái tâm thần bấn loạn như thế mà giao
đấu với Quách Tung Dương thì chuyện thắng chắc không có được nhiều mà
sự bại lại nghiêng về mình nhiều hơn hết .

Tận cùng của con đường cũng có thể là sinh mạng của hắn rồi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.