HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 217

Bàn tay bắt và bẻ gãy cổ tay của Lam Yết Tử rút về .

Khi đưa ra thật lẹ nhưng khi rút về thật chậm .

Sau cùng một con người đứng dậy , thật không ai có thể ngờ được kẻ bắt bẻ
gãy cổ tay của Lam Yết Tử lại là kẻ ngục trên bàn : Lý Tầm Hoan !

Tôn Tiểu Bạch mừng kêu như rú :

- à thì ra Thám Hoa không có say !

Lý Tầm Hoan cười thật nhẹ :

- Trong lúc tâm tình tôi hơi lộn xộn , thế lực tuy có uể oải nhưng tửu lượng
vẫn không thay đổi như cô đã tưởng .

Tôn Tiểu Bạch nhìn sững Lý Tầm Hoan , nàng nhìn bằng tia mắt cảm tình ,
kinh dị , vui mừng , bội phục mà hình như cũng có chút gì thất vọng .

Cái nét thất vọng có lẽ chỉ phớt qua thôi , có lẽ nàng nhớ tới " sứ mạng "
của ông nội giao cho và đã đặt quá nhiều hy vọng nơi nàng .

Tự nhiên , cái đó không chiếm nhiều trong ánh mắt của nàng mà cái vui
mừng bội phục thì lại tăng hơn .

Như vậy là nàng không làm sao phục say được Lý Tầm Hoan .

Nhưng chắc chắn nàng không vì thế mà buồn .

ánh mắt long lanh khêu gợi của Lam Yết Tử bây giờ không còn nữa , bây
giờ còn đọng lại toàn là kinh hoàng và sợ sệt .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.