HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 230

- Chỉ có người nào tự cảm thấy là mình đã già mới thật là già , ông nội tôi
từ trước tới nay không bao giờ tự nhận là minh già cả , huống chi Thám
Hoa hãy còn tương đối nhỏ ? Tôi yêu cầu từ nay về sau đừng bao giờ Thám
Hoa nói mình già nữa được không ?

Bóng tối quá dày nên không thấy rõ mặt nàng trong lúc đó chỉ thấy ánh mắt
ngời ngời sau câu nói của Lý Tầm Hoan .

ánh mắt nói lên cả một thứ tình cảm êm dịu ... thuần bởi một tình cảm đậm
đà .

Chỉ có người thiếu nữ đúng nghĩa của nó mới có thứ tình cảm chân thuần
như thế .

Nhìn đôi mắt ấy , Lý Tầm Hoan chợt nhớ đến Lâm Thi Âm hồi mười năm
về trước .

Lúc bấy giờ ánh mắt của Lâm Thi Âm cũng chân thuần như thế . Nhưng
còn bây giờ thì sao ?

Lý Tầm Hoan thở dài một cách âm thầm và tránh tia mắt của Tôn Tiểu
Bạch .

Hắn chợt cười trong khi ánh mắt hướng về phía xa xa .

Hắn nhìn Tôn Tiểu Bạch và nói thật nhỏ :

- Cô xem kìa , trước mắt chúng ta thấy dạng Trường Đình , mình hãy đi
nhanh lên một chút đừng để ông nội cô phải đợi lâu .

http://hello.to/kimdung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.