- Chỉ có người nào tự cảm thấy là mình đã già mới thật là già , ông nội tôi
từ trước tới nay không bao giờ tự nhận là minh già cả , huống chi Thám
Hoa hãy còn tương đối nhỏ ? Tôi yêu cầu từ nay về sau đừng bao giờ Thám
Hoa nói mình già nữa được không ?
Bóng tối quá dày nên không thấy rõ mặt nàng trong lúc đó chỉ thấy ánh mắt
ngời ngời sau câu nói của Lý Tầm Hoan .
ánh mắt nói lên cả một thứ tình cảm êm dịu ... thuần bởi một tình cảm đậm
đà .
Chỉ có người thiếu nữ đúng nghĩa của nó mới có thứ tình cảm chân thuần
như thế .
Nhìn đôi mắt ấy , Lý Tầm Hoan chợt nhớ đến Lâm Thi Âm hồi mười năm
về trước .
Lúc bấy giờ ánh mắt của Lâm Thi Âm cũng chân thuần như thế . Nhưng
còn bây giờ thì sao ?
Lý Tầm Hoan thở dài một cách âm thầm và tránh tia mắt của Tôn Tiểu
Bạch .
Hắn chợt cười trong khi ánh mắt hướng về phía xa xa .
Hắn nhìn Tôn Tiểu Bạch và nói thật nhỏ :
- Cô xem kìa , trước mắt chúng ta thấy dạng Trường Đình , mình hãy đi
nhanh lên một chút đừng để ông nội cô phải đợi lâu .
http://hello.to/kimdung