HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 368

Trầm ngâm một lcú khá lâu , Lý Tầm Hoan lại thở dài :

- Cô có biết người mà tôi ước hẹn ngày hôm nay là ai thế ?

Linh Linh chầm chậm buộc tóc lại cho Lý Tầm Hoan , nàng buộc xong rồi
mới trả lời :

- Tôi biết một khi mà Thám Hoa nhất định phải đi thì không một ai có thể
lưu lại được .

Lý Tầm Hoan nhìn nàng dịu giọng :

- Sau này khi lớn lên cô sẽ biết , có nhiều việc mà cô có muốn không làm
cũng không thể được , nghĩa là có những chuyện đưa đến và chính mình
không có con đường thứ hai để chọn .

Linh Linh nói :

- Nếu tôi là người trong tượng mà Thám Hoa đã khắc hồi tối hôm qua có
thể vì tôi mà ở lại ?

Lý Tầm Hoan lại lặng thinh .

Thật lâu , vẻ mặt của hắn càng lọ đầy thống khổ :

- Tôi đã không vì " nàng " mà lưu lại ... từ trước đến nay tôi không đã vì "
nàng " mà làm một chuyện gì ...

Hắn vụt đứng lên và đưa mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ :

- Thời gian đã sắp đến nơi rồi , tôi phải đi thôi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.