HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 436

Linh Linh cúi đầu , môi nàng hơi động đậy , hình như nàng đang " nhai "
lại những lời của Lý Tầm Hoan .

Nàng muốn tự hiểu cái ý vị của những lời lẽ đó .

Thật lâu nàng mới thở ra :

- Cùng với Thám Hoa ở chung , tôi đã học được quá nhiều , hiểu được khá
nhiều , chỉ có điều ... có điều Thám Hoa rồi lại phải đi và nhất định là tuyệt
đối không bao giờ cho tôi đi theo cả .

Lý Tầm Hoan buồn bã :

- ít nhất tôi cũng còn đưa cô trở về hết khoảng đường này .

Linh Linh hỏi :

-Thế thì tại làm sao chúng ta không đi bằng ngả địa đạo ? Tôi thấy con
đường ấy gần hơn đó .

Lý Tầm Hoan cười :

- Tôi không phải là chuột nhắt thì tại làm sao tôi đi bằng cách chui xuống
đất chứ ?

Hắn nhìn nàng cười trong ánh mắt và tiếp luôn :

- Chỉ có những kẻ không thể gặp người khác trong lúc ban ngày mới thích
đi địa đạo , một con người khi không phải là trờng hợp vạn bất đắc dĩ thì
không nên dùng địa đạo .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.